Tề Úc Diệu không gõ cửa mà trực tiếp mở cửa thư phòng đi vào, nhìn đồng hồ trên bàn một chút, khoảng cách ba cha con mở cuộc hội nghị gia đình chỉ còn một khoảng thời gian ngắn.
"Rốt cuộc cậu có ý định gì?"
Tề Úc Nhận cau mày, kể từ lúc Tề Úc Diệu muốn đi theo, anh ta đã cảm thấy bên trong có vấn đề.
"Tôi muốn theo đuổi Tần Ngôn."
Tề Úc Diệu nhún nhún vai, nửa thật nửa giả nói ra quyết định của mình, Tề Úc Nhận nói: "Hồ đồ!"
Không khí giữa hai người đang đông lạnh, chợt trên màn ảnh rộng xuất hiện một người đàn ông mặt mũi nghiêm túc, "Chuyện tiến hành như thế nào?"
"Gặp phải chút trở ngại, Phong Thần là người đứng đầu ở đây, anh ta nên biết đã đắc tội với chúng ta nhưng vẫn không bày tỏ gì."
Người đàn ông đối diện trầm tư chốc lát, "Đương gia đương nhiệm của nhà họ Hàn đã nói rõ tình hình với cha, hơn nữa cũng đền bù cho chúng ta chút ít, hiện tại có khả năng sẽ hợp tác với chúng ta, chuyện này cứ để đó trước đã, nếu như bọn họ là người hợp tác tốt thì đó chính là bạn bè, còn nếu như không phải....." Ông ta dừng lại chốc lát, trong mắt lại ra chỉ thị giết không tha, "Trước tiên con hãy hợp tác với Phong Thần cho tốt, có thể khai thác nơi này hay không thì phải nhìn biểu hiện của con."
"Muốn chúng ta chủ động lấy lòng Phong Thần?"
Tề Úc Nhận có chút mâu thuẫn, từ trước đến nay anh ta vẫn luôn tâm cao khí ngạo, cho tới bây giờ cũng chưa từng đi lấy lòng bất kỳ kẻ nào, bây giờ muốn anh ta chủ động đi bày tỏ hữu nghị với Phong Thần thật khiến anh ta khó chịu.
"Con có đề nghị khác?"
Đối với cảm xúc của Tề Úc Nhận, người nắm quyền nhà họ Tề rõ như lòng bàn tay, trong miệng hỏi thăm ý nghĩ của anh ta, nhưng biến hóa của ánh mắt đã cho anh ta áp lực vô hình.
Tề Úc Nhận biết một khi cha đã quyết định chuyện gì đó thì sẽ không có khả năng thay đổi nên anh ta không phản kháng được. Chỉ có thể đồng ý ngoài mặt nhưng trong lòng lại rất không phục.
"Tiểu Diệu, ở bên đó đã quen thuộc chưa?"
Đối mặt với con trai của mình, trên mặt người nắm quyền nhà họ Tề thoáng mềm lại, vẻ mặt xuất hiện một loại tình thương của cha, chỉ có điều Tề Úc Diệu có vẻ rất đạm bạc.
"Cha, tiểu Diệu muốn theo đuổi một cô gái."
"Hả? Thật sao? Cô bé kia như thế nào?"
"Người con muốn theo đuổi chính là vị hôn thê của Phong Thần, cha ủng hộ không?"
Tề Úc Diệu không tức giận bởi vì Tề Úc Nhận tiết lộ hành tung của mình, không mặn không nhạt nhìn người đàn ông trong màn hình một cái, chờ ông nổi giận.
Nhưng người đàn ông đó chỉ ôn hòa cười một tiếng, cũng không có dấu hiệu tức giận: "Là cô bé nhà họ Tần đó sao? Cũng không tệ, nếu như con có thể theo đuổi người ta thì đối với chúng ta cũng có lợi, chỉ có điều Phong Thần cũng không dễ đối phó, con cần phải cố gắng hơn nhiều."
Tề Úc Diệu hừ lạnh một tiếng, đứng lên rời khỏi thư phòng, Tề Úc Nhận nhìn về phía cha mình: "Tiểu Diệu làm như vậy, không thành vấn đề chứ?"
"Nó thích làm cái gì thì để cho nó làm đi, Phong Thần sẽ không vì một người phụ nữ mà làm hư chuyện của mình, huống chi, Tiểu Diệu vốn không có bản lĩnh phá hỏng tình cảm của hai người bọn họ."
Ông nói nhẹ nhõm, hình như tất cả đều rõ ràng: "Con chỉ cần coi chừng chuyện trên tay mình, chuyện của Tiểu Diệu đừng quan tâm nhiều, nó tự có suy nghĩ."Tề Úc Nhận im lặng không lên tiếng, đều là con ông nhưng Tề Úc Diệu hưởng thụ được tình thương của cha nhiều hơn anh ta. Ánh mắt của anh ta ảm đạm xuống, kết thúc video, Tề Úc Nhận che giấu nụ cười trên mặt, có vẻ tâm sự nặng nề. Trong lòng tràn ngập nỗi ghen tỵ với Tề Úc Diệu, trên mặt xuất hiện vẻ hung ác.
Phong Thần dĩ nhiên cũng nhận được tin tức truyền đến từ phía nhà họ Hàn, thấy cũng không xảy ra vấn đề lớn, anh nhẹ nhàng nhếch miệng, mặc dù hiện giờ mắt anh không nhìn thấy nhưng mỗi sự việc anh đều có thể tính toán rõ ràng.
Chỉ có điều Tề Úc Nhận là người tham vọng quá cao, tâm cao khí ngạo, muốn anh ta bỏ mặt tới lấy lòng anh, sợ rằng không dễ dàng như vậy.
Hiện giờ Tư Đồ Kiều thay mặt anh xử lý mọi chuyện trong công ty, cho nên chuyện này cũng giao do anh ấy đi xử lý.
Đang chìm trong bóng tối, Phong Thần mất đi thị giác, nhưng những giác quan khác lại trở nên bén nhạy dị thường: "Ngôn Ngôn, gần đây bài tập của em như thế nào?"
"Không sao chứ......"
Tần Ngôn buồn bã ỉu xìu cầm cốc sữa, khiến cô phiền lòng không chỉ có bài tập mà còn có tên Tề Úc Diệu đáng ghét đó nữa.
Cậu ta luôn chạy tới quấy rầy cô, mặc kệ cô lạnh nhạt như thế nào, chê cười ra sao cậu ta vẫn luôn đi theo cô như âm hồn không tan. Cái này gọi là theo đuổi cô sao? Rõ ràng là giống như keo dính chuột, dính người đến chết!
"Nếu như em không muốn ở lại Roland, anh giúp em chuyển trường."
Phong Thần cũng biết về Tề Úc Diệu, hình như thằng nhóc này chưa theo đuổi bạn gái bao giờ, cứ luôn đi theo Tần Ngôn thì gọi là theo đuổi sao? Mặc dù anh rất yên tâm về Tần Ngôn nhưng Tề Úc Diệu kiên nhẫn bao lâu, anh lại không biết.
Hình như nhà họ Tề rất để ý đến cậu con trai nhỏ này, cậu ta được bảo vệ vô cùng tốt, tin tức về cậu ta cũng để lộ rất ít, cho dù như vậy Tề Úc Diệu cũng khiến cho người khác rất nhức đầu.
Nghe nói Tề Úc Diệu là con ngoài giá thú của người nắm quyền đương nhiệm của nhà họ Tề, lúc mười tuổi mới được đưa về nhà họ Tề nhận tổ quy tông. Nhưng cậu ta hết sức phản nghịch, luôn đối đầu với Tề Úc Nhận, từ chuyện của Mật Tư lần trước là có thể biết được một hai điều.
Lần này, nhà họ Hàn và nhà họ Tề hợp tác, Tề Úc Diệu lại theo đuổi vị hôn thê của anh. Nhưng mà Phong Thần không thèm để ý hành vi trẻ con này, chẳng qua là giận Tần Ngôn, anh liền quyết không đồng ý.
"Anh đều biết cả?" Đột nhiên cô có chút căng thẳng, nhưng Phong Thần không chất vấn gì ngược lại khiến cô cảm thấy khó hiểu.
Tối hôm nay phải trở về trường học tự học buổi tối, tính ra thời gian cô có thể ở cùng Phong Thần chỉ có một ngày hai đêm. Tiễn Tần Ngôn đi rồi Phong Thần mới lộ vẻ mặt khổ não.
Trong lòng anh tin tưởng Tần Ngôn, nhưng bây giờ Tần Ngôn đã không phải là Tần Ngôn trước kia nữa, mặc dù biết ý nghĩ như vậy không đúng nhưng anh vẫn không nhịn được mà nghĩ tới. Người ngoài nhìn vào, anh vẫn là Phong Thần tràn đầy tự tin, cho dù không nhìn được cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của anh.
Nhưng chỉ có anh mới hiểu rõ, ở trước mặt Tần Ngôn anh cũng sẽ lo được lo mất, loại tự ti tự nhiên sinh ra này khiến anh rất khó chịu.
Tần Ngôn không biết được tâm tư của Phong Thần, việc trong trường học đã khiến cô bị chèn ép đến không thể thở được, hơn nữa Tề Úc Diệu lại quấy rầy càng khiến cô kêu khổ thấu trời.
Hình như Tề Úc Diệu quyết định muốn quấn lấy cô, cuối cùng Tần Ngôn cũng không nhịn được: "Rốt cuộc cậu muốn thế nào?"
"Tớ đã nói rồi, tớ muốn theo đuổi cậu."
Cậu không quan tâm sự lạnh lùng và căm tức của Tần Ngôn, vẫn duy trì dáng vẻ đáng bị đánh, bây giờ là lúc lớp chính trị tan học không ngừng có người đi qua chỗ bọn họ mang theo ánh mắt tìm tòi nghiên cứu và ghen tị.
Dáng dấp Tề Úc Diệu không tệ, nếu như cậu ta không nói lời vô lại thì ấn tượng của cô đối với cậu ta sẽ tốt hơn.
"Theo đuổi của cậu khiến tôi thấy rất phiền, rất đáng ghét!"
Trong nháy mắt sắc mặt Tề Úc Diệu trở nên cứng ngắc, sau đó là ảm đạm, Tần Ngôn nhận thấy được tâm trậng của cậu ta lập tức xuống thấp, ánh mắt cậu ta nhìn cô trở nên rất khó hiểu, dáng vẻ hình như rất khổ sở.
Chẳng lẽ cô nói chuyện quá đáng quá?
YOU ARE READING
[Hoàn] Bà xã trẻ xã hội đen
RomanceCô, thiên kim tiểu thư hắc đạo được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay, bề ngoài nhỏ bé yếu đuối, nội tâm máu lạnh bạo lực. Mỗi khi tới trường, đều có thương vong xảy ra, Khiến cho toàn bộ học viện của Mỹ đều đưa cô liệt vào đầu danh sách đen Bất...