Hạ Vy buồn chán kinh khủng, hắn không chỉ mua nhẫn mà còn mua cả vòng. Mua ở quán đường phố này đúng không phải là phong cách của hắn mà, nhưng nếu hắn mua chỉ vì cô nói thì đâu cần phải lâu như vậy. Hắn với cô bán hàng trao đổi nhiều lắm, hắn xem họa tiết, cô bán hàng nói ý nghĩa, một tay hắn chọn, một tay hắn vẫn đỡ cô như một đứa trẻ vậy. Cô tựa đầu vào vai hắn, mắt có liếc qua chiếc nhẫn. Giờ mới để ý tay hắn đẹp thật đấy. Cánh tay săn chắc, cơ bắp nhưng ngón tay lại thon mà dài. Bàn tay này hồi trước lạnh lắm, bây giờ vẫn lạnh nhưng mà ấm hơn rồi. Đôi khi ấm lắm, ấm đến nỗi mà cô chỉ muốn nằm trọn vẹn trong đó. Hạ Vy ngước mắt lên, đập vào mắt đà quai hàm sắc sảo. Yết hầu nam tính, thật cuốn hút mà. Bảo sao gái mê hắn như điếu đổ.
Đừng bảo từ nãy cô không ghen, đi đường hắn đạp xe, bao nhiêu cô nhìn hắn, rồi đứng đợi trà sữa, cô gái nào cũng phải quay lại tấm tắc khen hắn. Hơn nữa còn lấy máy ảnh chụp, may cô cũng nhanh mắt mà liếc xéo một phát.
-" Sao vậy ?"
Hắn cúi xuống nhìn cô khi nhận thấy hơi thở ấm nồng quen thuộc phả vào cổ.
-" ..."
-" Chọn cái này nhé. Lắc chân "
-" Ừ "
-" Thích không ?"
-" Thích"
-" Thật ?"
-" Đồ nào anh chọn em cũng thích"
-"Ngoan, chọn xong dẫn đi ăn"
-" Đấy anh nói thế sớm có phải tốt không ?"
-" Em cứ im thin thít, tôi biết làm thế nào?"
-" Chọn đi. Nhẫn đâu ?"
-" Không cho xem "
-" Thả em xuống"
-" Ngồi yên đi "
Haiz thật là, chỉ là cuộc đối thoại nhỏ thôi mà cũng khiến người chứng kiến nổi da gà vì độ ngọt ngào của hai người.
-" Mạc Cao Kì, cái vòng này "- Cô với tay lấy một vòng viên ngọc xanh trong đó hình như có một bồng hồng.
-" Hợp với anh này " - Cô áp nó lên cổ hắn, thật sự rất đơn giản, nhìn sâu trong thật kĩ thì mới thấy nó thật tinh tế. Tựa như Mạc Cao Kì vậy nhìn qua tưởng chừng không thể gần, nhưng gần rồi mới đứt không ra.
-" À, con bé tinh mắt ghê, đây là vòng đôi phát sáng, nghĩa là khi hai vòng này ở gần nhau thì nó sẽ tự động phát sáng lên. Còn một chiếc nữa để ta tìm cho."
Ai nhìn vào cũng bỏ qua nó bởi nó trông thật cũ kĩ, không hoạ tiết. Nhưng khi nghe cô bán nói rồi, ai cũng đưa mắt nhìn, đôi người còn tiếc nuối.
-" A đây rồi"- bà lấy ra một hộp rương nhỏ trong đã cũ, bụi thậm chí còn dính trên đó rất nhiều. Mở chiếc rương ra một chiếc hình hoa hồng xanh đang phát sáng.
-" Cái mày đại diện cho sự chung thủy và che chở ấy, cũng như con thấy đó, chiếc vòng con cầm bông hoa hồng được bọc trong chiếc ngọc. Điều đó nghĩa là dù con có làm sao hay vấp phải điều gì, đừng lo người con yêu luôn ở bên con "
Nghe bà nói mà hai mắt Hạ Vy sáng long lanh. Không nghĩ ngợi, cô đã đeo chiếc vòng đó lên cổ hắn, đeo rồi, cô lại vuốt ve nó cười. Nhẹ cầm chiếc vòng kia mà đeo lên cổ mình, cô giơ lên, chúng đang phát sáng và đó là khi cô và hắn ở bên nhau. Nhìn Hạ Vy cười, mà hắn cũng cúi xuống cụng đầu cô một cái . Nhìn là biết cô cực kì thích nó rồi, tự tay đeo thế kia cơ mà.
-" Bà chủ à thanh toán cho chúng tôi"
********
-"Oa đẹp quá" - Hạ Vy giơ chiếc vòng lên trời, nó sáng lấp lánh luôn ấy. Khuôn mặt cô vẻ lên sự hạnh phúc vô cùng. Ai nhìn cũng sẽ nghĩ chắc cô trân trọng cái vòng ấy lắm thế nhưng không phải là người trong cuộc sao có biết, cô đơn giản hạnh phúc như vậy đó là vì.
-" Trà sữa match ngon quá đi "
Mạc Cao Kì đứng sau giận run người, hai tay hắn nắm chặt túi mình đang cầm lên.
-" Hạ Vy "- Hắn gọi lớn.
-" Ơ ơ, sao anh đi nhanh thế ?" - Hạ Vy giật bắn mình, cô hoàn hồn vội quay lại giấu luôn hộp trà sữa sau lưng. Rõ ràng hắn vừa mới đi mà, sao quay lại nhanh vậy. Cao Kì bước đến, giật ngay hộp trà sữa sau lưng cô, rồi lại nhìn khuôn mặt gượng cười của cô.
-" Haha "
-" Đã hết nửa cốc rồi, tôi đã nói em thế nào ?"
-" Mạc Cao Kì à trà đào nè"
-" Đừng có chớp chớp mắt tỏ mình dễ thương mà đổi chủ đề"
-" Em... em đói mà, anh biết em không chịu được đói còn gì "
-" Thế tôi mới nói đợi tôi đi mua bánh mì một ít lót dạ, em ăn rồi hẵng uống, uống trà sữa lúc bụng rỗng đâu có tốt " - Hắn xoa đầu cô, ai chả biết cô không nhịn được đói, cô mà nhịn được thì đã không phải là Hạ Vy rổi. Hắn cầm túi bánh mỳ đưa quơ quơ trước mặt cô rồi lại đưa về phía mình. Là bánh mỳ thịt, mùi hương quyến rũ bốc lên khiến Hạ Vy theo thói quen mà bỏ cốc trà sữa, nhìn nó .
-" Nhìn gì ?"
-" Ơ không phải anh mua cho em à?"
-" Em uống trà sữa no rồi còn đâu"
-" Đâu, có nửa cốc sao no được "
Hạ Vy chớp chớp mắt, nhưng Cao Kì gần như không quan tâm, hắn bóc giấy bạc ra, cắn một miếng. Độ giòn tan của nó phát ra đánh thức mọi tri giác của Hạ Vy, không những thế hắn còn làm cái biểu cảm ăn ứ chi là ngon lành mục đích đương nhiên là chọc tức cô rồi.
-" Ăn không ?"
-" Anh hỏi thừa thế, đương nhiên là có chứ" - Mạc Cao Kì này thật là biết trêu người mà.
-" Tôi hỏi em không có nghĩa là cho em ăn... aa ngon quá đi "
-" Anh, đưa em mau " - Hắn thật là quá đáng mà, Hạ Vy không thèm chấp hắn nữa mà tay với lên, lấy bánh mì.
-" Này em định côn đồ với tôi chỉ vì cái bánh mỳ à "
-" Ừ "
Tay hắn đưa bánh mì ra sau, tay cô với lấy , thậm chí là chồm lên cả người hắn.
-" Bỏ ra, em nặng quá đây "
-" ai bảo anh trêu tức em. Đưa đây, rõ ràng anh nói anh mua cho em"
-" Bao giờ?"
-" Aaa..."
Bộp...
-" Mạc Cao Kì bánh đâu ?" - Hạ Vy tròn mắt nhìn hắn, cô vừa nghe thấy tiếng gì đó, đương nhiên cô sẽ không nhìn xuống đâu, cô sợ tim mình đau. Mạc Cao Kì quay ra sau, mỉm cười trả lời rất tự nhiên.
-" Nhờ phước của em mà nó đáp đất rồi đó"
-" Anh "
-" Làm sao?"
Hắn vòng tay không cho cô ra, đặt Hạ Vy ngồi lên đùi mình.
-" Tránh ra "
-" Giận à ?"
-" Anh lại hỏi một cái câu mà ai trong hoàn cảnh này cũng biết "
-" anh thích"
-" Xê ra đi em uống trà sữa, lần này anh không cấm được em đâu "
-" Không"
-" Sao nữa, anh không cho em ăn bánh mì mà"
-" Uống lúc đói sẽ bị đau bụng Cho anh 5' anh đi mua cái mới "
-" Thật không ?"
-" Anh không muốn suốt cả buổi phải cõng một con lợn trên lưng đâu"
-" Anh... "
-" 5' thôi"
-" Nhớ về nhanh nha, em không uống trà sữa đâu mà lo"
BẠN ĐANG ĐỌC
Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
RomanceTác giả : NgTD214 ( me ) Thể loại : H+++ , sủng ... Nhân vật chính: -Nguyệt Hạ Vy ♡ Mạc Cao Kì -Nhân vật phụ giới thiệu sau nhe .... Văn Án : Là một cô nhi, trại mồ côi là nơi cứu sống và cũng là nhà của cô. Một vết kí giấy trắng mực đen, cô hoàn...