Dao găm - Chương 8: Đàm phán

95 4 0
                                    

Fanpage của Ngục Thánh: https://www.facebook.com/ngucthanhgetbacker

-------------

Ngay lúc này, Vô Phong cần viết di chúc. Nội dung chẳng có gì nhiều ngoài để lại tiền cho Liệt Trúc, trao trả những vật hộ mệnh cho công chúa và Tiểu Hồ, gửi gắm Hỏa Nghi tiếp tục điều tra bí mật Ngục Thánh. Nếu Chợ Rác được công nhận là một quận, hắn cần ủy thác Hỏa Nghi làm giấy tờ chủ sở hữu căn hộ rồi chuyển quyền thừa kế cho Liệt Trúc[1]. Nếu người Tuyệt Tưởng Thành công khai cảm ơn Vô Phong sau chiến tranh, hắn muốn Tiểu Hồ nhận phần thưởng hoặc tham dự lễ vinh danh. Nếu công chúa làm hoàng đế, hắn cần Hỏa Nghi thay mặt mình gửi lời chúc mừng. Kể thì dài mà viết ra chỉ nhõn dăm ba dòng, không đáng mấy thời gian. Xin chút ân huệ này trước khi chết, Vô Phong nghĩ ông đại thống lĩnh sẽ chẳng hẹp hòi.

-Nhưng suy cho cùng, Thổ Hành chỉ là công cụ chiến tranh. – Ông đại thống lĩnh cất lời sau những giây phút săm soi Vô Phong bằng ánh mắt viên đạn – Những năm tháng đó, các nước đều cử đặc nhiệm hoặc thuê sát thủ tiêu diệt nhân vật cao cấp của nhau. Xung đột khắp nơi và người ta luôn nói về một cuộc đại chiến mới sau Chiến Tranh Tài Nguyên. Cha, em trai ta, thậm chí chính ta trở thành nạn nhân. Chẳng ai mong muốn cả! Và nếu ai cũng tính chuyện báo thù thì chẳng bao giờ có cái gọi là đàm phán. Cậu tóc đỏ... ta gọi cậu như thế được chứ? Mời ngồi, chúng ta nói chuyện. Hãy tự nhiên như ở nhà.

Đang tưởng chết lại thấy đường sống nhưng Vô Phong chẳng khá hơn. Hắn ngồi xuống ghế mà không dám đụng bất cứ ly trà tách sữa nào dù được mời. Có ông quản gia hầm hầm như lò áp suất ở góc phòng, tên tóc đỏ cảm giác căn phòng thiếu khí thở. Trông vậy, Khai Y liền bảo quản gia để ba người có không gian riêng tư. Đợi ông già khuất hẳn, Vô Phong mới tạm nhẹ nhõm. Khai Y tiếp lời:

-Cậu nói mình biết Mục Á? Cô ấy thế nào? Bây giờ đang ở đâu? Hãy kể từ từ và chậm rãi, ta muốn nghe rõ ràng từng chi tiết một. Nếu câu chuyện phải kéo dài tới sáng thì cứ để nó như vậy, ta có thể chờ.

Ông đại thống lĩnh từ tốn nhưng đôi mắt chú mục tên tóc đỏ, không còn quan tâm điều gì khác xung quanh mình. Trong phút chốc, Vô Phong lại thấy cửa tử xuất hiện và hé ra khe chết chóc đen ngòm. Hắn muốn thò mặt sau bức thư của đại thánh sứ rồi mới nói chuyện, ngộ nhỡ Khai Y nổi khùng thì dùng bức thư làm khiên che chắn. Nhưng cảnh tượng khôi hài đó chỉ tồn tại trong tưởng tượng của hắn. Mục Á, những sự vụ ở Hoàng Hôn Cảng, những tình tiết mà hắn điều tra được, cuộc đụng độ tại Khẩu Lỗ thành – hắn đều khai báo. Có khác chăng là Vô Phong biến mình từ chủ thể câu chuyện trở thành người ngoài cuộc: hắn kể mình điều tra theo chỉ đạo từ chính phủ Phi Thiên quốc. Một lời nói dối nguy hiểm nhưng Vô Phong không phiền. Ngược lại hắn rất vui lòng nếu lời nói dối đó làm Phi Thiên quốc khốn đốn.

Cố nhiên Khai Y chẳng thích thú câu chuyện. Vốn mong đợi đoạn kết có hậu, ông ta không chấp nhận cái cách Mục Á ngã xuống. Có lẽ vì coi Mục Á là nhân vật chính nên Khai Y tin rằng nàng miễn nhiễm với nguy hiểm. Nhưng giữa mưa bom bão đạn ở Khẩu Lỗ thành ngày đó, bất cứ ai cũng có thể nhận vai diễn phụ. Ông đại thống lĩnh hỏi, vẻ mặt thẫn thờ:

Ngục Thánh (Phiêu Lưu Huyền Ảo) - Quyển 4Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ