Sáng hôm sau, hai người nằm ở trên giường nghiêng người nhìn nhau một lát, mới chịu rời giường, tuy rằng không làm chuyện gì, chỉ ôm nhau mà thôi, nhưng có thể thân mật ở cùng một chỗ, cũng là một chuyện hưởng thụ làm cho người ta rất thỏa mãn.
Ăn sáng xong, Doãn Trạm đưa Doãn Mạt đến sân bay.
Anh vuốt mặt của cô, nói: "Sau khi về nhà nhớ gửi tin nhắn cho anh, biết không?"
"Đã biết." Cô gật đầu, nghiêm túc nói: "Anh nhớ mỗi ngày phải đi ngủ sớm một chút, nhớ ăn cơm thật ngon, không được quá mệt mỏi, cũng đừng đi chơi ở những chỗ bừa bãi, lung tung, sau đó nhanh chóng trở về với em."
Doãn Trạm nghe, ý cười trong mắt càng ngày càng đậm: "Cái gì gọi là những chỗ bừa bãi, lung tung?"
"Ví dụ như quán bar quán ăn đêm...."
"Anh không thường đi những chỗ đó."
Doãn Mạt hừ một tiếng, rõ ràng không tin, chẳng lẽ lần đó đi cùng Dương Di không phải ở quán bar hay sao?
"Ngoại trừ một vài bạn bè tốt bảo anh đi, bình thường anh sẽ không đi, yên tâm đi." Doãn Trạm sờ sờ đầu cô.
Doãn Mạt cũng không phải là người thích so đo, nghe anh nói như vậy cũng tin, nhân phẩm của anh, cô vẫn là dám cam đoan, bằng không, làm sao cô lại coi trọng anh chứ?
Rất nhanh, Doãn Mạt lên máy bay rời đi, nhớ lại ba ngày nay, thật là có chút giống như một giấc mơ, rõ ràng mấy ngày hôm trước cô còn chuẩn bị muốn đánh một trận đánh lâu dài, kết quả vừa tới thành phố S, lập tức tốc chiến tốc thắng, thành phố S thật sự là may mắn của cô nha, tuy rằng mắc mưa sinh bệnh, nhưng kết quả lại rất tốt đẹp?
Doãn Mạt vừa về tới nhà, Giang Tình Liên đã kéo cô qua, cầm vài tấm hình cho cô xem.
"Mẹ, mẹ làm sao vậy?"
"Xem một chút, người nào tốt?" Giang Tình Liên vừa cho cô xem vài bức ảnh vừa nói.
Doãn Mạt lật mấy bức ảnh trên tay, đều là hình toàn thân của những cô gái trẻ hơn hai mươi tuổi, trong lòng toát ra dự cảm không tốt, cô nhíu mày nhìn về phía mẹ, hỏi: "Đừng nói với con, là tìm đối tượng cho anh hai."
"Thông minh!" Giang Tình Liên vỗ tay một cái, vẻ mặt hưng phấn: "Mẹ nói cho con biết, những cô gái này mẹ đều đã tỉ mỉ chọn lựa qua, xem hình dáng và tính tình cũng đều tốt, hơn nữa nghe nói đều là tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng, chỉ còn chờ anh của con trở về nhìn người thật, nếu anh của con thích thì quá tuyệt vời!"
Doãn Mạt rất không tao nhã đảo cặp mắt trắng dã, tận lực khống chế giọng nói của chính mình: "Mẹ, thật sự là mẹ ở nhà không có chuyện gì, lại tự làm khổ mình."
"Ôi chao, mẹ làm sao, anh của con đều lớn như vậy còn không có một người bạn gái, trong lòng của mẹ sốt ruột nha, cái gì gọi là tự làm khổ mình? Mẹ......"
Doãn Mạt giơ tay lên, ngăn cản mẹ cô nói nữa: "Nếu mẹ thật sự muốn tốt cho anh hai, cũng đừng sắp xếp cho anh ấy người nào cả, anh của con cũng không phải không có người muốn."
BẠN ĐANG ĐỌC
Em Gái, Anh Yêu Em !
RomanceAnh tám tuổi, cô vừa sinh ra, anh ghét cô... Anh mười ba tuổi, cô năm tuổi, cô nói: "Anh hai ôm ôm." Anh nói:"Đừng chạm vào tôi, tránh ra." Anh mười lăm tuổi, cô bảy tuổi, cô hỏi: "Anh hai vì sao anh lại thiếu một chân." Anh lạnh lùng nhìn cô một c...