Chương 36. Dẫn rắn

1.7K 27 0
                                    

Trình Nặc trở lại cương vị công việc của mình lần nữa, mà xuất hiện của  cô dẫn đến làm tâm tình của người khác chấn động, Nam Kiều tự nguyện để  Trình Nặc dẫn cô theo, trên mặt các quản lý bộ phận hơi biến hóa khi  thấy cô lại xuất hiện. Lúc trước Trình Nặc làm việc giỏi giang lưu loát,  cũng từng quát lớn cá nhân làm việc hiệu suất kém, cho nên những quản  lý bộ phận luôn có thái độ với Trình Nặc. Những ngày Trình Nặc xin nghỉ  thì các bộ phận này thấy tự tại như thần tiên, sự xuất hiện của cô không  xem là chuyện may mắn với bọn họ.

Trình Nặc cầm giấy chứng nhận  xuất viện đến bộ tài vụ trả phép, trong lúc đi ngang qua bộ phận quan hệ  xã hội, quản lý bộ phận quan hệ xã hội Đoàn Văn Siêu cầm một xấp văn  kiện ra cửa, hai người vừa vặn chạm mặt ở lối đi nhỏ.

"Ôi, thư ký  Trình," Đoàn Văn Siêu đầu tiên là sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc biến mất  rất nhanh, ngược lại vẻ mặt của anh vui mừng, nói: "Bồi dưỡng cơ thể tốt  rồi hả?" Anh nhìn Trình Nặc từ trên xuống dưới, thấy cô tinh thần dồi  dào, tuyệt đối không giống như bị bắt cóc.

Trình Nặc cười nhạt, "Vốn là không có gì đáng ngại, ở nhà dưỡng mấy ngày."

"Ha  hả, là thư ký Trình kính nghiệp, nếu là tôi thừa cơ hội nghỉ phép nhận  lương để ở nhà hưởng thụ phúc yên tĩnh đây." Vẻ mặt Đoàn Văn Siêu vui  vẻ, miệng giống như bôi mật khen ngợi Trình Nặc trong trong ngoài ngoài  một lần.

Trình Nặc không phản ứng nhiều, chỉ có vẻ mặt, lễ phép  chống đỡ, Đoàn Văn Siêu thấy Trình Nặc không nói theo nên cũng thức  thời, thu hồi những ca ngợi kia, vẻ mặt khôi phục nghiêm túc của ngày  thường.

"Tôi muốn giải quyết nghỉ phép, chờ đến khi mở hội nghị  ngành rồi hãy nói." Trình Nặc chỉ giấy chứng nhận xuất viện trong tay  mình, cô không có tâm tình tổn thời gian nói chuyện với Đoàn Văn Siêu ở  đây.

Đoàn Văn Siêu thấy cô muốn rời khỏi, chợt nghĩ đến một  chuyện, vội vàng nói: "Ôi, tôi thật sự có chuyện muốn hỏi cô, không biết  bây giờ có thuận tiện nói cho tôi biết hay không."

"Anh nói đi, nếu tôi biết, tất nhiên sẽ nói cho anh biết." Trình Nặc gật đầu.

"Thời  gian trước tôi luôn chạy hạng mục công ty thương mại nước ngoài, không  biết bên này Lâm tổng suy tính thế nào." Đoàn Văn Siêu thấy Trình Nặc  nguyện ý nghe, anh nhanh chóng nói tình hình chung.

"Công ty  thương mại nước ngoài?" Gần đây Trình Nặc tương đối nhạy cảm với mấy chữ  này, cô nhíu mi, "Có thể nói cụ thể tên của công ty đối phương sao?"

Đoàn  Văn Siêu liếc nhìn trái phải, anh tiến lên từng bước, giảm thấp giọng  xuống bên tai của Trình Nặc nói: " 'Lệ Vinh'," anh hơi ngừng lại, thấy  vẻ mặt Trình Nặc như cũ, cứ tiếp tục nói: "Tài liệu về bối cảnh của công  ty này thật hấp dẫn, lúc ấy Lâm tổng cảm thấy rất hứng thú với công ty  này, chỉ là chừng mười ngày trôi qua, Lâm tổng bên này ngược lại không  có biểu hiện."

Trình Nặc không biến sắc liếc mắt quan sát Đoàn Văn Siêu, gật đầu, cười nói: "Muốn biết thái độ của Lâm tổng?"

[HOÀN] Nằm vùng quân hôn|Giang Hồ Lang TrungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ