Chương 21: Khánh công

316 9 0
                                    

Lễ Nguyên Đán hôm ấy, Giang Thần nhốt mình trong nhà cả ngày không đi đâu, riêng tắm rửa đã mất 2 tiếng.

Thứ Chu Lệ để lại trong thân thể, anh chỉ có thể tận lực móc ra ngoài, nhưng nơi quá sâu anh không lấy ra được.

Anh rất tự giác uống thuốc, đến buổi chiểu, Giang Thần bắt đầu đi tả, kèm theo sốt nhẹ.

Nỗi đau đớn về mặt thể xác còn có thể chịu đựng, mấu chốt là cơn nghẹn khuất trong lòng khiến Giang Thần ấm ức phát điên.

Sau khi hoàn toàn bình tĩnh lại, Giang Thần nghĩ thông suốt hơn khá nhiều, dù sao thì anh cũng là trưởng tôn của Giang gia, không phải kẻ cô đơn một thân một mình.

Nếu Chu Đồng biết là anh đánh Chu Lệ, tiện đà đối phó với xí nghiệp Giang gia, hậu quả kia quả thực khó thể lường được.

Bởi vì mình anh mà liên lụy cả gia tộc, Giang Thần tuyệt đối sẽ áy náy suốt đời.

Đây không phải Giang Thần làm việc sợ đầu sợ đuôi, thật sự là sự trói buộc trong gia tộc quá nhiều, anh không có cách nào không cố kỵ.

Cũng chẳng biết Chu Lệ hiện tại làm sao, đã đi bệnh viện chưa, vết thương trên đầu khẳng định phải khâu.

Anh còn nhớ lúc ấy Chu Lệ chảy không ít máu, hóa ra vậy mà anh lại xuống tay nặng như vậy?

Giang Thần che trán, hung hăng thầm mắng chính mình, nghĩ nhiều như vậy để làm chi?

Dù sao thì đánh cũng đã đánh rồi, cứ suy nghĩ lung tung đâu thay đổi được gì.

Hiện tại chỉ có thể yên lặng chờ xem, chờ qua tết Nguyên Đán có kết quả hạng mục, tất cả liền có thể trở về như trước đây.

Nhưng mà, thật sự có thể trở lại lúc trước, khi Chu Lệ vẫn chưa từng xuất hiện sao?

Giang Thần tựa hồ không có chút tự tin, anh cảm giác Chu Lệ sẽ không dễ dàng buông tha cho anh, đặc biệt là sau khi anh đánh hắn đến vỡ đầu chảy máu.

Tên sói con Chu Lệ kia, nếu thực sự phát điên lên, ai có thể khống chế nổi hắn?

Thế là ngày đầu tiên của năm mới liền như vậy vô tri vô giác trôi qua, Giang Thần uống thuốc xong, buổi tối ngủ rất say.

Sáng hôm sau tỉnh dậy mới nhìn thấy tin nhắn Chu Lệ gửi cho anh vào lúc nửa đêm.

Chỉ có vài từ đơn giản, "Anh đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu."

Giang Thần ngây ngẩn nhìn điện thoại vài giây, trong lòng bỗng nhiên nhẹ nhõm một trận, cảm xúc rối rắm quấn lấy anh suốt một ngày chợt giảm bớt.

Xem ra Chu Lệ chưa đem chân tướng việc bị thương nói với Chu Đồng, vết thương của hắn cũng chẳng to tát lắm, hôm qua quả nhiên là anh buồn lo vô cớ.

Nhưng nỗi nhẹ nhõm lúc ban đầu qua đi, sự tình tựa hồ lại trở về điểm bắt đầu, Giang Thần không nghĩ ra nên giải quyết mối phiền phức mang tên Chu Lệ này nên như thế nào.

Nếu cứng rắn, hắn khẳng định sẽ trở mặt (?), ăn nói còn vô lý ngang ngược hơn.

(Nguyên bản là: 他肯定把脸一耷拉, mình tra từ 耷拉 có nghĩa là: cúi, rũ, cụp, gục, gằm... Mà dịch thế thì thấy sai sai .-.)

[Đam][Edit] Tra công đại cải tạoWhere stories live. Discover now