Chương 54: Vành mắt đỏ

3.3K 154 5
                                    

Giọng Cố Diễm mang theo mệnh lệnh tuyệt đối nói ra hai chữ "Đừng động" khiến Dương Sóc thật sự không động đậy nữa.

Lúc này hắn cũng nhìn ra, Cố Diễm rất khác thường, vô cùng khác thường.

Hắn biết rõ, đối phương khác thường là do mình, nếu không phải lần này mình gặp nguy hiểm cùng bị thương, đối phương hiện tại tuyệt đối sẽ không có bộ dáng này.

Chẳng qua là... Cố Diễm khác thường vẫn quá lớn ngoài dự liệu của hắn.

Hắn không nghĩ tới, bản thân bức đối phương đến mức độ này.

"Diễm..." Dương Sóc đau lòng vô cùng, nhẹ giọng gọi, lại nhất thời không biết nên dùng lời thế nào để khiển đối phương buông lỏng một chút, hắn muốn cười nói, 'anh không có chuyện gì', đây là thật. Hắn bị thương, nhưng không phải bị thương nặng.

Nhưng mà có một loại dự cảm, nếu mình nói bản thân không có việc gì, như vậy Cố Diễm có thể sẽ càng khác thường.

Dương Sóc ngậm miệng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Diễm, lại không biết bản thân nên làm gì, nói gì, biểu tình Cố Diễm kéo căng thật chặt, giống như một khi buông ra liền sẽ phát sinh chuyện không cách nào biết trước.

Vì vậy, Dương Sóc chỉ có thể cẩn thận từng ly từng tí nhìn Cố Diễm, chờ đối phương tự mình chậm rãi hồi phục.

Mà loại chờ đợi này không phải gắng công vô ích, cũng không rõ trôi qua bao lâu, Dương Sóc cho là đã qua cả một đời, Cố Diễm rốt cục có động tác.

Y nâng Dương Sóc dậy tựa vào ngực chính mình, Dương Sóc nhất thời thở phào một hơi, một chút sức lực cũng không dùng đến, cả người tựa trong ngực Cố Diễm, hơn nữa loại tư thế này cũng tiện cho hắn nhìn biểu tình đối phương.

"Diễm... đừng như vậy, là anh không tốt." Âm thanh Dương Sóc nhẹ vô cùng, nhưng mà từ trên người Cố Diễm truyền tới cứng ngắc cùng run rẩy khiến hắn biết rõ y nghe thấy, hơn nữa cảm thấy không bình tĩnh.

Cố Diễm thở sâu hít vào một hơi, miễn cưỡng đè xuống bạo ngược trong lòng, y nhắm mắt lại, cúi đầu, hôn lên mép tóc Dương Sóc, Dương Sóc nhu thuận đáp lại, cùng Cố Diễm hôn môi, khiến bản thân càng tới gần đối phương hai phần.

Cố Diễm không nói gì, nhưng hai tay ôm Dương Sóc trong ngực rất dùng sức, hơn nữa giống như đang khắc chế cái gì đó, Dương Sóc cảm giác được cánh tay đối phương rất cứng ngắc.

Trong khi cảm thấy như vậy, Dương Sóc cũng liền giật giật ngón tay mình, hai tay Dương Sóc nhẹ phủ lên tay Cố Diễm, động tác lần này cũng không kịch liệt, cho nên đối với thương thế của hắn không có ảnh hưởng.

Cố Diễm khi cảm giác được trên tay mình nhiều thêm bàn tay không thuộc về bản thân, nhưng lại hết sức quen thuộc ôn hòa, cứng ngắc mới chậm rãi buông lỏng, cũng thoáng thả nhẹ sức lực trong tay.

Dương Sóc không dám kích thích đối phương, chỉ có thể dịu dàng dùng tay chính mình bao trùm lên tay Cố Diễm, rất nhẹ, nhưng lại kiên trì. Lần này hiệu quả rất tốt, lại qua một lát sau, Cố Diễm rốt cục có thể xem như nói chuyện bình thường, mặc dù, giọng nói khàn khàn vô cùng, hiển nhiên còn chưa bình tĩnh.

Tra công trùng sinh chi mạt thế truyền kì - Ngã Thị Tiếu TiếuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ