Cũng không phải ảo giác của Dương Sóc, bên trong không gian, Chu Châu xác thực xảy ra kịch biến, cậu ta thực sự từ thực vật biến thành hình dạng con người.
Có điều, tình huống hiện tại của Chu Châu tuyệt đối không nhẹ nhàng như Dương Sóc nhìn thấy!
Thực vật biến thành người, mặc dù là tu đạo cũng không phải là chuyện dễ dàng. Huống chi tồn tại bên trong không gian là bản thể Chu Châu, bản thể biến thành người, đó là khó càng thêm khó!
Cho nên, hiện tại tình huống của Chu Châu vô cùng không tốt! Gốc thực vật kia hiện đã không nhìn ra màu xanh lục, chẳng qua là mơ hồ còn có thể nhìn thấy đất đai cằn cỗi bên dưới nứt ra khe hở, còn có thể trong thấy rễ cây. Nhưng dù vậy, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện cái rễ cây kia đang điên cuồng hấp thu chất dinh dưỡng, cũng chính là... linh khí trong không gian!
Thực vật biến thành người, cần rất nhiều linh khí!
Nhưng linh khí trong không gian vốn không quá sung túc, mặc dù nói đã từng tiến hóa, cũng từng nhận những bảo vật khác, nhưng mà, không đủ, còn chưa đủ! Những linh khí này còn chưa đủ!
Vì vậy, rễ cây điên cuồng hấp thu, dường như muốn hấp thu hết toàn bộ linh khí trong không gian. Gốc thực vật vốn tồn tại đã triệt để biến mất không thấy gì nữa, một mảnh lá xanh cũng không nhìn thấy, xuất hiện cùng lúc đó là một bóng dáng lục sắc trôi nổi trong không gian.
Bóng dáng lục sắc kia thân hình cao to, cũng không phải bộ dáng đứa nhỏ, nhưng không thấy rõ mặt. Bởi mái tóc màu xanh thật dài mềm mại bao trùm trên mặt, hơn nữa dường như dán vào rất chặt, cho nên không thấy rõ được gương mặt.
Lúc này, người kia giống như rất thống khổ, hai nắm tay bên hông nắm lại thật chặt. Đồng thời, quanh thân hắn còn trôi lơ lửng một loại vật chất màu xám. Vật chất kia, rất giống khí tức của không gian. Bản thân không gian chính là tối tăm mờ mịt, chẳng qua là vật chất màu xám quanh thân người kia tựa hồ đậm hơn một chút.
Theo thời gian từng giờ trôi qua, bỗng nhiên, vật chất màu xám trôi nổi quanh thân người kia bắt đầu kịch liệt vận động. Cao thấp di động không nói mà dường như còn muốn chui vào trong cơ thể người kia.
"A..." Người kia phát ra một tiếng gào to, hai nắm tay nắm chặt bên hông mở ra biến thành lòng bàn tay hướng về vị trí phía trước, sau đó mãnh liệt hóa thành chưởng phong quét về phía vật chất màu xám muốn xâm lấn thân thể hắn kia.
Lập tức, theo chưởng phong, vật chất màu xám vốn có bộ dáng tụ tập lại cũng tản ra, biến thành từng đoàn từng đoàn trôi nổi quanh thân hắn, hơi có chút mùi vị nhìn chằm chằm như hổ đói.
Mà theo chưởng phong, bàn tay người kia cũng lần nữa biến thành bộ dáng nắm lại thành quyền, hơn nữa nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện so với lúc trước dường như nắm chặt hơn một ít. Có thể thấy được, công kích vừa rồi đối với người này mà nói cũng không phải không có chút tổn hại nào, thời điểm nắm lại cũng không nhẹ nhõm như thoạt nhìn.
Chu Châu hiện thật sự không thoải mái, hắn chính là người trôi nổi giữa không trung.
Lúc này, trừ cảm giác lực lượng toàn thân bạo động hơn nữa không bị khống chế ra, đầu hắn cũng rất đau. Hắn biết rõ bản thân bị phong ấn, nhưng mà, kỳ thực hắn cũng không biết bản thân vì sao bị phong ấn. Lý do bị phong ấn nghĩ đến trước kia dường như có chút gượng ép.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tra công trùng sinh chi mạt thế truyền kì - Ngã Thị Tiếu Tiếu
Science-FictionEditor + Beta: Snail Thể loại: mạt thế, không gian, tang thi, tu chân, trùng sinh, tra biến trung khuyển công x đối người ngoài lãnh khốc đối công ôn nhu trăm theo trăm thuận cường thụ, chủ công, HE. Văn án Tra công kiếp trước cặn bã tới cực điểm...