Chap8

2.8K 129 6
                                    

Sehun quay đi, Luhan thì đứng đờ ra đó.

-Không vào còn đứng đó làm gì?

-Dạ! À dạ vâng!

Luhan trong lòng đang thầm cảm ơn Jungkook và nhờ có cậu mà Luhan được đi chung với người mình thích. Luhan bước đi khập khiễng, nhưng vẫn cười nhìn Sehun bên cạnh mình.

Luhan không phải dạng nhỏ người mà nói thằng ra là cao đấy nhưng những lúc ở bên cạnh Sehun lại trông nhỏ bé đến lạ thường.

-Đi không vững sao?

-À! Chỉ là chân em bị đau chút thôi!

Sehun thấy Luhan đi lại khó khăn, không kìm được mà thốt ra một câu quan tâm. Nghe Luhan trả lời mà chỉ muốn đánh cho một cái, rõ ràng là chân bị thương thế mà lại nói bị đau một chút.

Sehun không nhanh không chậm, lấy tay Luhan choàng qua vai mình, tay còn lại thì ôm eo để đỡ đi.

-Ơ hyung!

-Nói ít thôi!

Luhan cười mãn nguyện vì bây giờ Sehun đã quan tâm tới mình. Chỉ là chứ từng để ý thôi! Từ trước tới nay, Luhan bị gì, Sehun cũng biết mà lại còn là người biết rõ nhất nữa!

Hai ngươi, một lớn một nhỏ đi trên sân trường, lần này các hủ nam hủ nữ của trường lại được một phen dậy sóng đây!

Trên sân thương vang vọng tiếng la hét của một người, không phải la hét vì bị bắt nạt mà là la hét vì bắt nạt người khác.

-Aiss! Cái tên này anh bị khùng hả? Tự nhiên kéo tôi lên đây! Anh muốn chết phải không?

-Anh đâu có muốn chết! Anh mà chết thì ai yêu em?

-Ý anh nói tôi ế đó hả? Ông đây hơi bị nhiều người theo đuổi nghe rõ chưa?

Jimin nó vênh mặt lên nhìn Hosoek. Thật không hiểu tại sao Hosoek lại có thể thích một đứa đanh đá, chua ngoa như Jimin. Mà kể ra, Hosoek cũng đã theo đuổi nó được gần hai năm rồi!

-Em không thích anh một chút nào sao?

Giọng Hosoek đột nhiên trầm xuống, gương mặt thay đổi sắc thái, không cười như lúc nãy mà thay vào đó là vẻ mặt buồn và ánh mắt mong chờ.

Nó thì quá bất ngờ với câu hỏi của Hosoek nên đơ ra đó. Hắn chưa bao giờ nghiêm túc hỏi nó về vấn đề này nên nó cũng không biết chính xác tình cảm của mình là thế nào.

-Tôi...tôi không biết!

-Tại sao lại không biết?

Hosoek có vẻ khá bất ngờ về câu trả lời của nó, vì hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần là sẽ nghe nó phũ tới bến nhưng nó lại trả lời là không bết, thật khó hiểu!

-Tôi đã nói là không biết mà! Hỏi nhiều!

Nó giận dỗi, mở cửa đi xuông, mặc kệ hắn đứng ngơ ra đó. Nó thật sự không biết tình cảm của mình với hắn là như thế nào. Những hôm hắn không đến làm phiền nó thì nó sẽ thấy thiếu thiếu cái gì đó, nhưng nhày hắn đến, nó lại thấy khó chịu.

Tại canteen.

Sau khi cậu ăn xong, đang tính đứng lên, dọn bàn ăn thì có hai con nhỏ từ đâu đi tới, hình như muốn kiếm chuyện.

[Longfic/vkook] Cậu Vợ Bí Ẩn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ