4.A Thousand Years

803 91 10
                                    

Hôm nay Hyojin có thể về nhà nghỉ ngơi rồi,2 ngày sau cô còn phải đi đến Nam Phi,hỗ trợ điều trị cho trẻ em,hơn tuần nay cô phải trực ở bệnh viện,ăn không ngon,ngủ không yên.Thu xếp đồ đạc rồi về nhà,trước khi đi còn không quên ghé qua phòng bệnh của Solji.Thấy Solji đang quay lưng về phía cửa,tập trong đọc sách.Định hù Solji một phen,nói là làm,Hyojin rón rén tiến lại gần.

Solji là ai chứ?Người ta cũng là sát thủ đó a,nên nhạy cảm hơn bình thường,từ lúc Hyojin bước vào,tới lúc Hyojin lại gần,Solji biết hết,nhưng vẫn để người ta muốn làm gì thì làm.

Ngay khi định chòm qua giường bệnh,chạm vào vai Solji hù nàng một cái,bất ngờ Hyojin bị trượt chân vừa lúc Solji xoay người lại.Cảm nhận mặt mình đang úp ở nơi mềm mại nào đó.Hyojin tham lam hít mùi hương trên đó.Giọng Solji vang lên.

"Úp mặt vào đó đủ chưa?"-Solji nhanh chóng đỏ mặt,nơi Hyojin úp mặt vào lại là khe ngực của cô.

"Tôi...tôi..xin lỗi"-Hyojin cũng không khác Solji là bao,bầu không khí căn phòng lúc này thật ngại ngùng.Hyojin phải nhanh chóng cắt đứt nó.

"Lát nữa tôi phải về nhà,soạn đồ đi công tác,có thể hơn 2 tuần mới có thể trở về,,từ giờ đến lúc đó,Bác sĩ Seo sẽ phụ trách bệnh án của chị,mà hơn nữa,cứ đà phục hồi này không chừng tuần sau chị có thể xuất viện rồi."-Hằng giọng một cái,Hyojin mở lời.

"Vậy sao..."-Solji giọng buồn buồn,khó trách khỏi mất mác.Dạo gần đây,ngày nào Hyojin cũng tới thăm cô,ít nhất 1 ngày 2 lần,có thể nói là túc trực 24/24.Bất cứ khi nào Solji cần,Hyojin cũng đều xuất hiện.

Bây giờ người kia phải đi 2 tuần,nếu lỡ Solji xuất viện,vậy sao này sao gặp người ta nữa.

"Em đi công tác ở đâu,khi nào bay?"-Đột nhiên Solji nãy ra ý tưởng điên rồ,muốn cùng Hyojin đến đó.

"Pretoria,Nam Phi,3h chiều mai bay"-Hyojin không nhìn thấy vẻ mặt đăm chiêu của Solji lúc này.

"Ồ,em đi thượng lộ bình an,chúc em may mắn"-Solji nở nụ cười thật ôn nhu,hai mắt híp lại,lộ ra hai cái bánh bao phúng phính.

Hyojin đứng dậy,nói vài câu với Solji,xoa đầu cô rồi cũng bước đi về.Lúc này Hyojin lại có cảm giác không muốn đi,mặc dù đi đến Nam Phi chữa bệnh là tâm nguyện của Hyojin.

Hyojin vừa đi không lâu sau đó,Solji cũng gọi một cuộc điện thoại.

"Cho tôi 1 vé đến Pretoria,ừ,phải,3 giờ chiều mai,cảm ơn"-Solji cúp máy,trên mặt không dứt được nụ cười.Tên kia thấy mình,chắc sẽ hú hồn một phen.

Tại nhà Hyojin.

"Jjong?Hôm nay em không đi quay sao?"-Hyojin vừa vào nhà thấy ngay Jung Hwa đang ngồi trên sofa,nhìn thẳng về phía cửa sổ,mặt không cảm xúc.

"Dạ không"

"Em mệt sao?Để chị pha cho em ly nước cam nhé?"-Hyojin thấy không ổn,bình thường Jung Hwa thấy cô về thì mừng quýnh lên hết,cứ đi theo sau Hyojin lải nhải về mọi điều.Tuy nhiều lúc thấy rất phiền,nhưng nhờ Jung Hwa,nơi đây mới có thể gọi là nhà.

"Jin..."-Hai mắt Jung Hwa ngấn nước,ngước nhìn Hyojin.

"Chị đây?"-Đột nhiên Jung Hwa ôm chầm lấy cô.Làm cô đớ người.

[LESOL] VÌ YÊU MÀ ĐẾNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ