6.Thật tốt vì có em

827 96 0
                                    


Vừa đặt chân lên Pretoria,Hyojin không khỏi phấn khích,Hyojin nghe nói hoa phượng tím ở đây nở rất đẹp,cô muốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ,có thể đi ngắm hoa phượng tím.Màu tím luôn luôn là màu yêu thích của Hyojin.

Vì nó là màu của sự thủy chung.

"Solji,Solji à..sau khi tôi xong việc,chị cùng tôi đi ngắm hoa có được không?Nghe nói hoa phượng tím ở Pretoria là đẹp nhất đó"-Hyojin hí hửng,không khỏi mong chờ,nhưng việc trước tiên,cô cần phải đi vào nơi bùng phát bệnh dịch để điều tra nguồn gốc bệnh của họ.

"Chứ không phải em muốn đuổi tôi về à?"-Solji vờ liếc xéo Hyojin,nhếch môi rồi kéo mắt kính lên,ung dung bước đi,không thèm quay đầu lại.

"Đâu...đâu có..không hề,chị đừng có đổ tội cho tôi,ai mượn chị không nói với tôi một tiếng,đã chạy đến đây,có biết tôi lo cho chị lắm không hả?"-Hyojin hai tay kéo hai chiếc vali,lẽo đẽo theo sau Solji,không ngừng lãi nhãi bên tai nàng.

Các bác sĩ phụ trách nhiệm vụ đợt này cũng không khỏi kinh ngạc,trước đây họ có từng đi cùng Hyojin vài lần,nhưng chỉ thấy được một mặt lãnh đạm,không tiếp xúc với bất kì ai ngoài bệnh nhân,họ còn cho rằng Hyojin bị chứng lãnh cảm.Nhưng hôm nay họ chứng kiến cảnh này,trong lòng thắc mắc về thân phận cô gái đi bên cạnh Hyojin.

Vì Hyojin cứ lãi nhãi miết nên Solji đành bất lực kêu cô đi mua cho mình một ly coffee trong khi đợi xe của bệnh viện đến rước.Solji bật nguồn điện thoại mình lên,thấy có hai cuộc gọi nhỡ,một là của HeeYeon,còn lại là một số mà rất lâu Solji chưa được gọi.Là bố của cô.

Gọi điện cho Hee Yeon trước,cô ấy hỏi Solji đi đâu,vì sao lại đi,đi với ai,tại sao không nói cho cô.Solji khó khăn lắm mới có thể dỗ dành Hee Yeon.Solji nói tất cả,nhưng riêng chuyện đi với ai,Solji không nói.Vì cô biết nếu nói,Hee Yeon sẽ không do dự mà kéo Solji về,vì Hee Yeon từng nói,Hyojin là một người không tốt,tâm địa xấu xa,một bụng toan tính.

Nhắc một chút về Hee Yeon,cô ấy là một đứa trẻ mồ côi,được bố cô nhận về để đào tạo bên cạnh cô.Có thể nói Hee Yeon là một trợ thủ đắc lực,một người bạn,một người em mà Solji tin tưởng nhất.Vì tính chất công việc của bố cô,nên cô không thể nào giao tiếp với mọi người bên ngoài được,chỉ có Hee Yeon luôn bên cạnh,quan tâm và an ủi Solji.

Hỏi thăm qua loa một chút,Solji cũng cúp máy,trước khi điện thoại cúp,Solji còn nghe được tiếng của một ai kêu tên Hee Yeon bằng một chất giọng không thể nhũn hơn được nữa.

Hyojin cũng vừa lúc đó trở về,trên tay còn cầm theo hai ly coffee một nóng,một đá.Hyojin không vội đưa cho cô,mà đặt ly của mình xuống đất,mở nắp ly của Solji ra thổi.Vẻ mặt của Hyojin cực kỳ nghiêm túc làm Solji cảm thấy ấm áp không thôi.Đưa tay vén vài sợi tóc rơi trước trán Hyojin.Làm ai kia thở không thông.

Khi đã thấy không còn nóng nữa,vừa lúc ngước lên để đưa cho Solji.Thì Hyojin thấy trước mặt mình là khuôn mặt đang kề sát mặt mình,nở nụ cười.Mặt hai người cách nhau chỉ 5 cm.Khuôn mặt Hyojin nhanh chóng ửng đỏ,vội vàng lui về sau,duy trì khoảng cách của hai người.

"Sol..Solji,của chị đây"-Solji chưa kịp phản ứng,đã thấy Hyojin đẩy ly coffee vào tay mình rồi nhanh chóng quay mặt đi.Mọi sự việc diễn ra quá nhanh,làm Solji phản ứng không kịp.

[LESOL] VÌ YÊU MÀ ĐẾNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ