Chương 2: Bắt trộm

294 24 2
                                    

" Nghe nói cửa tiệm bánh ngọt Hana tạm đình chỉ vài ngày để mở rộng phòng ăn cho khách cùng món điểm tâm mới?" Thiếu nữ mặc kimono đơn giản màu trà xách giỏ đồ ăn đối với thiếu nữ thường hay cùng mình đi chợ chung chia sẽ tin tức mà mình biết.

"Thật vậy sao! Không biết sẽ là loại điểm tâm nào nữa, mong rằng giá cả của nó bình dân một chút. Hộp bánh Wagashi trưng bày trong cửa tiệm thật sự quá xinh đẹp, đáng tiếc giá thành quá mắc." Thiếu nữ mặc kimono màu xanh nhạt nghĩ đến loại bánh wagashi được chế tác tỉ mỉ như một tác phẩm nghệ đỉnh cao chứ không phải là một bánh ngọt dùng để ăn, nàng nhẹ giọng nói.

" Yên tâm đi, nghe nói loại bánh mới ra mắt rất hợp túi tiền thường dân, chẳng qua nghe ông chú nói không thể mang về, chỉ được phép dùng tại chỗ nên cửa hàng Hana mới mời thợ xây đến mở rộng phòng ăn."Thiếu nữ mặc kimono màu trà vỗ nhẹ vai cô bạn của mình vừa trả lời.

" Kia, chờ cửa hàng Hana mở lại, chúng ta đến đi?"

" Ừ!"

Trong ngõ nhỏ mà hai thiếu nữ đi qua, một người đàn ông mặc bộ kimono màu xanh lục sọc đen lười biếng tựa người vào thành tường: " Món mới sao?"

Món Wagashi lần trước mang về, Yohime rất thích a!

Hai ngày sau, cửa tiệm Hana lại bắt đầu hoạt động.

Vừa mở cửa liền có khách đến mua điểm tâm, hơn ba tháng buôn bán khiến cho mọi người đều đối tay nghề của chủ cửa tiệm Hana tán thưởng không thôi, cho nên họ đối với loại bánh mới rất trông mong.

Và chủ cửa tiệm không phụ niềm tin của họ, khi nhìn món bánh mới được bưng lên mọi người đều giật mình kinh hô: " Thật thần kỳ!"

Món bánh mới của tiệm Hana chính là món mochi nước (Mizu shingen mochi), chiếc bánh đông lại thành những giọt nước khổng lồ, trong suốt như những viên pha lê.

Nếu không phải được nhân viên trong cửa tiệm nói món này cần ăn liền trước khi nó tan đi thì mọi người đã tiếp ngắm nhìn nó thêm chút nữa, cầm lấy muỗng gỗ  đụng vào bánh nước cực kỳ mỏng manh, dường như nó có thể vỡ tan chỉ với một cái chạm nhẹ nếu họ thưởng thức không đúng cách. Nhanh chóng nhận ra chiếc bánh không mỏng manh như họ tưởng, mọi người mới mạnh dạn múc lấy một miếng nhỏ cho vào miệng, miếng bánh nhanh chóng  tan ra trong miệng, mang theo vị ngọt mát tự nhiên của nước , thanh khiết và rất lạ. Quả thực là trên đời này không một món ăn nào có thể mang lại cho họ cảm giác kỳ diệu đó . 

 

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.
[ nurarihyon ĐN]- Những năm đó,ta và tên vô lại -Huỳnh ThắmWhere stories live. Discover now