Lưng chừng (nỗi đau)

531 37 23
                                    

gần hết kì nghỉ rồi mà cả hai vẫn cứ loanh quanh trong căn nhà nhỏ xinh, Hưng vẫn luôn chăm sóc ngọt ngào hết sức ấy vậy mà Tâm vẫn cứ lạnh nhạt với anh. bao nhiêu mơ mộng về 1 tuần trăng mật ngọt ngào , lãng mạng, và hạnh phúc đều dường như tan biến....

------tối hôm đó, trăng sao và gió--------------------

"Tâm ơi....mau ra đây..." tiếng Hưng la lớn từ sau vườn mà Tâm vẫn vờ k ghe cứ đọc sách trong phòng 

"Tâm...mau ra đi....anh bị con gì cắn nè" Hưng la ngày 1 thất thanh kèm chút đau đớn Tâm ngồi phía trong có chút nóng lòng nhưng vẫn cố k chịu ra.

"a...a.....đau quá.......cứu tôi với....a...L\"Hưng gào lên hết sức Tâm chịu k nổi liền lao ra lo lắng trào dâng .

"Hưng anh ở đây...anh có sao không" Cô gọi tên anh khi ở vườn trước k hề thấy bóng người

"Tâm...anh ở sau nhà này,,,,," Khi Tâm vừa lao ra phía sau thì trời ạ.......Hưng k hề sao cả anh đứng nép vào bờ tường đưa tay kéo cô về phía mình

"anh....anh có sao không???anh bị con gì cắn???ở đâu???" Tâm k giấu được sự lo lắng khóe mắt cô đã căng lên

"k....anh không sao" Hưng giữ lấy vai cô mỉm cười 

"anh......anh lừa tôi" mặt Tâm biến gạt tay Hưng ra..anh lại dở trò lại lừa cô

"k sao em chịu ra chứ" Anh vẫn cười rất tươi như đang đùa nghịch với cô. k nói thêm lời nào đưa tay gạt khóe mắt cô bước vào nhà thì bị anh giữ lại.

"Buông tôi ra...thả tôi xuống anh làm gì vậy...." Tâm chưa kịp bước đi đã bị Hưng vác xốc lên vai

"đi ra ngay đây" 

"mau thả tôi ra....đồ khốn...anh mau bỏ tôi xuống" Tâm thét lên đánh mạnh vào vai anh dãy dụa. chỉ đi vài bước là Hưng đặt cô xuống vừa đứng xuống quay người lại Tâm như đứng hình im bặt. Gì vậy...trước mặt cô là cả khu vườn được thắp sáng lung linh , 1 trái tim thật lớn bằng hoa hồng và nến ,  tiếng nhạc vang lên du dương. Hưng nắm lấy tay cô kéo cô vào giữa trái tim hoa hồng lớn Tâm có lẽ là quá bất ngờ chỉ biết đi theo anh. Khi mọi thứ đã đã vào vịt trí hết Hưng cầm điện thoại chỉ với vài thao tác thì không biết pháo điện ở đâu bật sáng tung tóe. tường nhà phía sao trở thành 1 màn chiếu lớn chạy hình anh của cô những đạo clip nhỏ cô đang ngồi đọc sách, hình ảnh cô đang ngủ hay say sưa nghe nhạc trên nền nhạc 

"từ ngày em đến thấy...thấy đêm đen tàn nhanh hơn 

sớm mai khẽ khàng êm ru cho đời ta như mơ.........." 

Tâm thì bất giác lại cay cay khóe mặt không giấu được cảm xúc rằng cô đang rất hạnh phúc.

"Tâm....nhìn anh nay" Khi đoạn phim ngắn vừa kết thúc Hưng xoay Tâm về phía mình

"em có tin anh không"Hưng với đôi mắt sáng ngời anh nhìn thẳng vào Tâm nhưng cô lại lảng tránh trong sự bối rối

"anh nói em thành thực nhìn vào mắt anh " Hưng lại cái giọng điệu ra lệnh ngay ngắt Tâm vẫn  k cứng đầu k chịu nghe

"cả tuần nay rốt cuộc có chuyện gì?? anh đã làm gì sai?? hay là ai đã nói gì với em???"Những câu hỏi cũng chỉ nhận lại sự im lặng của cô gái nhỏ bé .

Ông chủ của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ