Bắc Vũ sợ Phi Thuyền Nhỏ đi Thượng Hải với Trình Tố Tố, thì Thẩm Lạc sẽ thấy buồn, nên xin nghỉ sớm mấy hôm để chơi cùng anh. Thiếu Phi Thuyền Nhỏ, cả căn nhà đều trở nên vắng lặng, nhưng có thêm Bắc Vũ thì thế giới riêng của hai người vẫn rất ấm áp.
Sắp đến tết, Thẩm Lạc cũng sắp phải về nhà.
Trước giao thừa hai ngày, Bắc Vũ thấy anh thu dọn hành lý thì hỏi:
– Bao giờ anh về?
Thẩm Lạc nhìn cô một cái rồi nhẹ nhàng đáp:
– Khoảng tám đến mười ngày.
Bắc Vũ nằm trên giường nghịch điện thoại, trả lời qua quít:
– Em sẽ nhớ anh đấy.
Thẩm Lạc giả vờ không vui:
– Anh chẳng thích đến tết chút nào cả. Tết là bao nhiêu họ hàng thân thích đều kéo nhau đến nhà ông nội anh.
Bắc Vũ nói:
– Nhà em cũng vậy mà, cả tết chẳng có ngày nào im ắng hết. Nhưng mà em cũng thích náo nhiệt như vậy.
Thẩm Lạc nói:
– Bên nhà anh chỉ còn một mình anh chưa kết hôn thôi, năm nay thế nào cũng bị giục tiếp. Phiền chết đi được.
Bắc Vũ cười:
– May quá, năm nay em sẽ không bị mẹ giục nữa.
Thẩm Lạc nhìn cô một cái, lại nói tiếp:
– Mà cơm nhà ông anh chẳng ngon gì cả.
Bắc Vũ giơ tay:
– Em rất thông cảm với anh!
Thẩm Lạc:
– Anh thấy em đang cười trên nỗi đau của người khác thì có.
Bắc Vũ bật cười:
– Trời đất chứng giám, em không hề như vậy nhé. Vậy anh muốn thế nào?
Thẩm Lạc nghiêm mặt đáp:
– Ít nhất em cũng phải tỏ vẻ không nỡ rời xa anh chứ.
Bắc Vũ nói theo ý anh:
– Ôi, anh phải về nhà mười ngày cơ à? Còn phải về chịu khổ nữa chứ. Em không muốn anh đi đâu, em chỉ muốn anh ở lại đây ăn tết với em thôi!
Thẩm Lạc gật đầu:
– Được rồi!
Sau đó lập tức mở vali ra, treo quần áo về chỗ cũ.
Bắc Vũ ngơ ngác một lúc mới hiểu rõ mọi chuyện. Cô bật cười:
– Thẩm Lạc, anh muốn về nhà em ăn tết thì cứ nói thẳng, quanh co lòng vòng như vậy không mệt hả?
Lúc này Thẩm Lạc lại rất trực tiếp:
– Ai bảo em không chủ động mời anh chứ?
Bắc Vũ nói:
– Em muốn anh về thăm ông nội anh cũng là lỗi của em à?
Thẩm Lạc nói:
– Sau tết về cũng được. Mang cả em về nữa.
Là một người theo chủ nghĩa tạm thời không kết hôn, Bắc Vũ vừa nghe đến hai chữ "ra mắt" liền lúng túng:
– Sao ra mắt sớm thế? Bắc Kinh xa lắm, khi nào chúng ta có ý định cưới thì đi sau, cho đỡ tốn tiền vé máy bay. Ôi, buồn ngủ quá! Em đi ngủ đây.
Bắc Vũ ngáp một cái rồi nằm vội xuống giường.
Thẩm Lạc nhíu mày nhìn cô, rồi cứ ngồi im ở mép giường.
Bắc Vũ thấy lạ nên mở mắt ra nhìn anh. Khi thấy anh đang nhìn mình thì không hiểu gì hết.
– Anh sao thế?
Thẩm Lạc nói:
– Kế hoạch vòng quanh thế giới của em bao giờ thì bắt đầu?
Bắc Vũ nói:
– Mùa thu em đi! Anh đã nói là sẽ ủng hộ em rồi đấy, đừng nói là bây giờ lại không cho em đi nhé!
Thẩm Lạc lắc đầu:
– Anh phải ủng hộ em chứ. Anh cũng muốn đi cùng em.
Bắc Vũ cười:
– Vậy còn nghe được chứ. Nhưng mà em không cần anh đi cùng đâu. Anh cứ làm chuyện mình thích đi.
Thẩm Lạc im lặng một lát, rồi nghiêm túc hỏi:
– Bắc Vũ, anh là gì của em thế?
Bắc Vũ nói:
– Bạn trai em!
Thẩm Lạc nói:
– Vậy sau này thì sao? Em sắp dùng ba năm để đi vòng quanh thế giới rồi. Trong ba năm đó, em đều ở trên đường. Em không muốn anh đi cùng em, vậy trong ba năm này, chúng ta sẽ thế nào?
Bắc Vũ giật mình. Đúng vậy! Cô muốn đi ba năm chứ không phải ba ngày. Trong ba năm đó, cũng có lúc cô quay về nhà, nhưng chắc là sẽ rất rất ít.
Cô nghĩ một lát rồi gối đầu lên hai tay, giả vờ không để ý:
– Là em không suy nghĩ cẩn thận. Ừm... anh không cần phải đợi em đâu. Nếu anh gặp được người khác, thì cứ tự nhiên đi! Biết đâu trên đường đi, em lại gặp được anh chàng nào đó thì sao. Ha ha ha...
Tiếng cười của cô im bặt khi gặp phải ánh mắt của anh.
Cô gãi đầu:
– Em nói giỡn thôi mà. Vậy anh muốn em làm thế nào đây?
Thẩm Lạc nhìn cô một hồi, rồi nhẹ nhàng đáp:
– Trước khi em đi, chúng ta kết hôn đi.
– Gì cơ? Anh nói thật đấy hả? – Bắc Vũ há hốc miệng.
Thẩm Lạc nói:
– Em nghĩ xem?
Bắc Vũ cười:
– Em cảm thấy một người đã kết hôn mà đi vòng quanh thế giới thì hơi lạ đấy.
Thẩm Lạc bực bội lườm cô:
– Em sợ bỏ lỡ anh chàng nào đó ở trên đường chứ gì?
Bắc Vũ nhăn mặt:
– Trời đất chứng giám, em sống đến ngần này tuổi mà yêu thầm hay yêu không thầm cũng chỉ có một mình anh. Anh chính là người độc nhất vô nhị trong lòng em.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đợi Mưa Tạnh[full]-Úy Không
Romance-Thể Loại:Hiện đại, yêu thầm, một chút sân trường, sạch, sủng, ngọt,HE -Độ dài: 71 chương/Hoàn/Reup -Nguồn:https://joanmia.wordpress.com/ P/s: Nam 9 phúc hắc ngầm, bày đủ cách "săn" nữ 9 và loại bỏ tình địch, tính lạnh lùng "đã nghiện còn ngại"...