17. Nên là anh

3.2K 161 47
                                    


Bệnh viện chưa bao giờ thôi ngột ngạt, giống như việc nơi này không bao giờ thiếu đi mùi thuốc sát trùng ngai ngái và những âm thanh méo mó thê lương. Saint và Ping cùng đạo diễn Karn tới bệnh viện, Saint cứ vậy tiến thẳng về phía phòng cấp cứu, mặc cho Ping hết lời khuyên anh nên đi sát trùng vết thương của mình trước. Nhưng tuyệt nhiên, Saint không mảy may quan tâm gì đến lời hai người đang đi bên cạnh mình, trong đầu vẫn chỉ còn duy nhất hình ảnh Perth hai mắt nhắm nghiền và đầu thì không ngừng chảy máu.

Anh quản lý của Perth đứng trước cửa phòng cấp cứu nói gì đó với một vị bác sĩ, khi bác sĩ rời đi, anh Big nhíu mày nhìn ba người vừa bước tới.

"Perth vẫn còn đang trong phòng cấp cứu. Mọi người về đi, ở đây đã có tôi rồi, có gì sẽ báo lại tình hình cho mọi người sau." Anh Big nhìn vào cánh tay vẫn còn chảy máu đỏ thẫm của Saint. "Em cũng nên đi xử lý vết thương của mình rồi về nhà nghỉ ngơi đi."

Anh Big không nói nhiều, nhưng Saint nhìn thấy rất rõ ràng ánh mắt trách cứ dưới cái nhíu mày kia của anh.

Saint nhìn lướt qua cánh tay mình, chỉ đơn giản nói. "Em không sao. Em sẽ không làm phiền em ấy, chỉ ngồi đợi em ấy mà thôi."

Nói xong Saint tự mình ngồi xuống băng ghế đối diện cửa phòng cấp cứu, Ping vẫn bước theo sau anh, đau lòng nhìn anh chẳng chút nào quan tâm tới vết thương của mình, trong đầu liên tục nghĩ cách làm thế nào để anh chịu đi xử lý cái cánh tay vẫn đang không ngừng chảy máu kia, gương mặt anh ngày càng nhợt nhạt, vừa vì quá lo lắng cũng vừa vì chảy quá nhiều máu, cứ để nguyên như vậy nhất định sẽ có chuyện.

Đạo diễn Karn sau khi trao đổi vài lời với anh Big mới tiến tới chỗ Saint và Ping đang ngồi, cẩn thận nói.

"Saint, chúng ta đi xử lý vết thương của em trước, em cứ thế này chỉ sợ trước khi đợi được Perth tỉnh lại thì em đã ngất đi rồi. Đi, chúng ta đi, khi nào Perth ra thì Big sẽ lập tức báo cho chúng ta, ngồi ngây ngốc ở đây cũng không giải quyết được gì."

Saint nhìn đạo diễn Karn, nhìn qua anh Big đang cúi đầu xuống nền đất không rõ biểu tình, lại nhìn qua đèn báo ở cửa phòng cấp cứu vẫn đang sáng rực, miễn cưỡng gật đầu để cho Ping và Karn đưa mình tới chỗ bác sĩ.

Vết thương của Saint không quá lớn nhưng lại rất sâu, vẫn phải khâu vài mũi khâu, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng gì quá nhiều đến sinh hoạt hàng ngày. Bác sĩ nhanh chóng giúp Saint xử lý xong vết thương, dặn dò anh vài lời cùng ghi cho anh một vài loại thuốc chống nhiễm trùng.

Ping sau khi nhìn cánh tay đã được băng bó lại gọn gàng sạch sẽ của Saint mới thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm mà đưa anh quay trở lại phòng cấp cứu. Hai người chỉ lẳng lặng ngồi xuống ghế, không ai nói gì, cũng không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

"Saint, chuyện gì xảy ra? Em có sao không?" Anh Chen bước về phía Saint đang ngồi, lo lắng kiểm tra khắp người Saint. Hôm nay anh Chen có việc nên đã rời đi trước khi việc chụp hình của Saint hoàn thành, không nghĩ mới chỉ rời mắt có một chút lần sau quay lại đã phải vào bệnh viện rồi.

Hoàn || PerthSaint || Bí mật của anh, của emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ