27. Không hiểu

1.1K 75 31
                                    


Một tháng trôi qua kể từ ngày Perth đột ngột xuất hiện ở nhà Saint, cũng đã một tháng hai người không gặp mặt nhau.

Saint nói rằng anh cần thời gian suy nghĩ và quả thật Perth đã cho anh một khoảng thời gian dài chỉ mình anh, nhưng chỉ là cậu lại để trong anh quá nhiều hình ảnh cậu lởn vởn trong tâm trí anh. Cảm xúc của anh lúc này giống như là chỉ muốn bỏ mặc cậu, muốn thôi nghĩ về cậu cho nhẹ lòng nhưng lại chẳng thể, anh càng làm vậy chỉ càng làm trái tim thêm nhức nhối, cứ như có điều gì đó mắc nghẹn mà làm thế nào cũng không thể lấy ra. Thật ra, thành thật mà nói thì dạo này, anh có chút nhớ cậu.

Thời điểm gần đóng máy của bộ phim đang tới gần nên lịch quay ngày càng dày đặc và gấp rút, gần như ngày nào Saint cũng ăn ngủ luôn tại phim trường. Thời gian của Saint chỉ cứ quay phim rồi lại nghĩ về Perth cũng đã chật kín chẳng còn để nghĩ thêm về bất kỳ điều gì khác. Perth dường như thật sự lo sợ rằng anh Saint sẽ không nghĩ về cậu, sẽ không dành thời gian để suy nghĩ về việc của hai người mà thay vì xuất hiện trước mặt anh làm phiền anh, cậu lại kiên nhẫn ngày ngày mang đồ ăn tới cho anh, mỗi ngày sẽ là một chai nước hoa quả không giống nhau và thực đơn đồ ăn cũng liên tục thay đổi, vừa phong phú vừa đủ chất dinh dưỡng lại cũng vừa phù hợp với việc ăn kiêng của Saint.

"Bữa trưa của em."

Saint đón lấy nước trái cây và đồ ăn trưa từ tay anh Chen, hôm nay là nước dưa hấu cùng với cà ri ức gà, nấm xào và cà chua anh đào, nhìn qua hộp đồ ăn tỉ mỉ cũng có thể biết được sự cẩn thận của người làm và dụng tâm của người mang tới, Saint nghĩ bụng một ngày nào đó phải hỏi Perth địa chỉ bán đồ ăn mới được.

"Ngày nào cũng mang đồ ăn tới cậu ta không thấy phiền à?" Anh Chen thở dài ngồi xuống bên cạnh Saint, chuyện tình cảm của tụi trẻ anh chẳng bao giờ có thể hiểu được.

"Dạ?" Saint không chú ý lắm tới lời anh Chen chỉ cẩn thận thưởng thức bữa trưa của mình.

Anh Chen lắc lắc đầu chẳng buồn nhắc lại lời mình vừa nói.

"Cậu ta cũng giỏi thật, ngày nào cũng biết chính xác địa điểm để tới đưa đồ."

Saint không đáp lại chỉ đưa ánh mắt sang nhìn người anh đã trở thành người có gia đình nhưng tính tình có vẻ vẫn dừng ở tuổi đôi mươi như muốn nói, anh còn không phải là người rõ nhất tại sao hả?

"À thì cũng có thể hỏi người này người kia, nhỉ?" Anh Chen cười cười, cái gì em cũng biết hết vậy Saint? "Nhưng mà đã đến đưa đồ lại cũng chẳng gặp mặt nhau một lần. Hai đứa vẫn chưa nói chuyện với nhau à?"

"Em vẫn chưa biết nên nói gì." Saint ngửa cổ uống nước dưa hấu mát lạnh, cái man mát lành lạnh của nước quả làm tâm hồn con người ta cũng dịu mát đi vài phần.

Anh Chen mỉm cười nhìn cậu em ngày càng cố chấp của mình mà lắc đầu. Anhkhông đợi Saint ăn xong mà nhanh chóng đứng dậy trở về nhà, hôm nay đã hẹn sẽ đưa cậu nhóc nhà anh đi công viên vào buổi chiều vì sắp tới sinh nhật cậu bé, sau khi chúc Saint quay hình tốt anh liền nhanh chóng rời đi, buổi chiều hôm nay trời nắng rất đẹp, vô cùng thích hợp cho việc tới công viên trò chơi. Công việc của Saint dạo gần đây bận rộn làm anh cũng tất bật theo cậu mà không có nhiều thời gian dành cho gia đình, nên Saint cũng muốn anh có nhiều thời gian hơn cho mấy đứa nhỏ.

Hoàn || PerthSaint || Bí mật của anh, của emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ