Tạch…!Cửa phòng bị đẩy ra, bên trong phòng là một mảnh tối đen .
Nhưng thanh âm thống khổ gào thét kia, càng lúc càng rõ hơn, so với ở bên ngoài phòng nghe được, càng thêm rõ ràng gấp trăm lần, nghìn lần!
Cánh cửa sau khi Lưu Chí Hoành đi vào phòng không tiếng động khép lại.
Cậu tìm công tắc bật đèn bên trong căn phòng , muốn xem rõ ràng tất cả bên trong phòng .
Phanh!
Tựa hồ đụng phải cái gì, phát ra tiếng vang thực lớn.
Ngay sau đó, Chí Hoành nghe được tiếng quần áo ma sát cùng với ——
“. . . . . . Mệnh y của tôi. . . . . .”
Cổ họng khàn khàn, ngay tiếp theo lời nói ra đều giống như bị cái gì đè nặng lại.
Có cái gì đó đang đến gần cậu!
Cho dù ở trong bóng tối, nhưng là giác quan thứ sáu vẫn rất tốt phát ra báo động.
Chí Hoành ngừng thở, thân thể gắt gao tựa vào vách tường, ngón tay từng chút một lần mò về phía trước , hướng đến gần công tắc bật đèn. . . . . .
Thanh âm trong bóng tối là ai phát ra đây?
Tại sao thống khổ như vậy? Giống như là đã trải qua vô số tra tấn.
Bỗng chốc, một cỗ cảm giác lạnh như băng đánh úp tới mắt cá chân của cậu, một cỗ lực đạo thực lớn, đem cậu cả người kéo xuống dưới.
Chí Hoành trọng tâm không vững ngã xuống, cái mông nặng nề cùng sàn nhà lạnh băng tiến hành tiếp xúc thân mật lần đầu tiên.
Đau quá đi!
Cậu khàn khàn nhếch miệng, còn chưa kịp tiếng thét ra tiếng, lông măng trên người bởi vì cái lạnh ở mắt cá chân mà dựng lên hết.
Nắm lấy mắt cá chân cậu giống như. . . . . . Không, phải là một bàn tay, nhưng là, bàn tay này cũng là lạnh như băng, thậm chí so với mặt đất kia càng thêm lạnh hơn, quả thật giống như là. . . . . . Tay của người chết.
Bàn tay kia rất dùng sức nắm, cơ hồ muốn đem cả năm ngón tay, cũng khảm vào da thịt của cậu, vào trong xương cốt.
“Tự tiện xông vào nơi này là tôi không đúng, tôi có thể bảo đảm lập tức rời đi, hơn nữa chuyện phát sinh ở đây tất cả tôi đều sẽ không nói ra , mời buông chân của tôi ra, có thể không?” Lưu Chí Hoành nhịn đau, hướng về phía bóng tối không cách nào nhìn thấy người ta kia nói .
Có lẽ, cậu đã xâm nhập một hiện trường giao dịch.
Hay là, cậu phá hư niềm vui thú SM ( viết tắt của Sadist & Masochist) của người khác.
Hay là, là có nhà khoa học ở chỗ này tiến hành thí nghiệm bí mật?
Tóm lại, trong chớp nhoáng này, trong đầu Chí Hoành , nghĩ tới vô số khả năng.
Nhưng là chuyện kế tiếp xảy ra, lại làm cho cậu thiếu chút nữa cắn rơi đầu lưỡi của mình. Bàn tay lạnh như băng kia, đang dùng phương thức thật thô lỗ, cởi giày của cậu
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thiên Hoành][Chuyển ver] CÓ THAI VỚI TỔNG GIÁM ĐỐC
RastgeleChuyển ver từ truyện ngôn tình