Ngô Vĩ Kiên hai mắt đã thẫm nước mắt về nhà. Từ lúc ở trên xe, anh đã không nhịn được mà rơi lệ lên, tại sao mình lại kết bạn với một người như vậy? Bất kể là trên phương diện nào, rõ ràng Lý Quân đều là người giỏi nhất, là người mà mình hâm mộ và mong muốn được trở thành giống vậy nhất, nhưng tại sao, tại sao một người như vậy lại muốn làm kẻ thứ ba? Đó là chuyện mà chỉ có loại người ti tiện mới làm! Chưa kết hôn thì ai cũng có quyền yêu đương tự do, nhưng chị Tiểu Anh đã kết hôn rồi! Phải là loại người không biết liêm sỉ tới mức nào mới có thể làm ra loại chuyện đó chứ!
Hành vi hiện tại của Lý Quân có khác gì Biên Tuấn Nham đâu?
Không, còn xấu xa hơn cả Biên Tuấn Nham! Quỷ nhân họ Biên kia đúng là kẻ quỷ nhân, muốn làm gì chỉ cần nhìn qua là biết, nhưng đầu óc cậu ta không tốt, nên chẳng khác gì con hề nhảy nhót ngoài đường. Còn Lý Quân chính là kẻ đạo đức giả, vẻ ngoài thì cái gì cũng tốt, tất cả mọi người đều bị cậu ta lừa!
Cậu vẫn luôn coi Lý Quân là người bạn tốt nhất, nhưng Lý Quân chỉ toàn lợi dụng cậu thôi. Cậu không thông minh, nhưng cũng không thể coi cậu là thằng ngốc chứ!
Bây giờ Ngô Vĩ Kiên vừa khổ sở vừa thấy ghê tởm, mình lại ngu ngốc đến mức coi một kẻ như thế là bạn khuê mật suốt bao lâu nay, để rồi cuối cùng chân tướng lại là như vậy! Đã trả giá nhiều thật tình đến thế, thật là...
Cứ nghĩ đến đây Ngô Vĩ Kiên lại thấy thật ấm ức, mình đúng là có mắt như mù.
Ngô Vĩ Kiên vừa về tới nhà đã không kiềm chế niềm uất ức này nên khóc nghẹn chạy về phòng mình, Ngô Toàn và Đới Phân Phân đang ngồi ngoài phòng khách xem TV đều hoảng sợ, đây là sao vậy? Không phải đã nói đi ăn với Lý Quân sao, sao lại vừa về vừa khóc?
Bình thường con trai nhà họ luôn tùy tiện tùy hứng vô ưu vô lo, rất ít khi khóc, là cậu hoàng tử luôn được họ nâng niu trong lòng bàn tay, hơn nữa còn có một người chị họ cường thế như vậy, là kẻ nào ăn tim hùm gan báo dám trêu chọc vào?
"A Kiên làm sao vậy?" Ngô Toàn nhíu mày, trong ấn tượng của ông, đã rất lâu rồi con trai mình không hề khóc."Để em đi xem thử." Đới Phân Phân vội vàng lên tầng đuổi theo. Bà mới đi đến ngoài cửa phòng của Ngô Vĩ Kiên đã nghe thấy tiếng khóc, nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa ra, thì thấy con trai đang ngồi cắn môi khóc trên giường, cũng may hôm nay không trang tư điểm, chứ nếu không cứ khóc như thế, thật sự là không dám nhìn.
"A Kiên, sao thế, ai làm con tức giận?" Đới Phân Phân cũng ngồi lên giường, rút khăn giấy lau nước mắt cho Ngô Vĩ Kiên. "Mau nói cho mẹ biết, là ai làm Ngô đại thiếu gia của nhà chúng ta tức giận vậy? Ai bắt nạt con?"
"Mẹ ____" Ngô Vĩ Kiên vùi mặt vào trong lòng Đới Phân Phân, vừa cắn chặt nghẹn lại tiếng khóc vừa thút thít nói: "Có phải mắt con rất kém, không biết nhìn người cho đúng, luôn bị người ta lừa không? Tại sao có nhiều người thích lừa gạt con như vậy?"
"Ai lừa con?" Đới Phân Phân vừa nghe đã sợ hãi, không phải con trai bảo bối nhà mình bị con đàn bà xấu xa nào đó lừa chứ? Vậy là xong rồi! "Mau, mau nói cho mẹ biết, là ai?" (Hự!)
"... Là A Quân." Ngô Vĩ Kiên càng nghĩ càng đau lòng, tiếng khóc càng to hơn.
Đới Phân Phân thở phào một hơi, hóa ra là Lý Quân, không phải độc ác đàn bà là tốt rồi, con trai luôn dễ dàng chịu thiệt thòi, nếu bị đàn bà lừa thì thực sự có lý cũng không biết đường mà nói.
"Nó làm sao, lừa con cái gì?" Đới Phân Phân cũng có ấn tượng rất tốt về Lý Quân, cảm thấy con trai mình kết bạn với người như vậy mới là đúng đắn, cho nên không nghĩ là chuyện gì to tát, chỉ tưởng là bạn bè cãi nhau, lát nữa khuyên bảo là được, là bạn thì phải bao dung lẫn nhau chứ.
"Mẹ, mẹ biết không, A Quân thích chị Tiểu Anh đấy!"Ngô Vĩ Kiên khóc lóc kể lể. "Cậu ta muốn làm kẻ thứ ba!"
"Hả?" Đới Phân Phân trừng to mắt, đây là nói gì vậy? "Con không nghe nhầm chứ? Tiểu Anh đã kết hôn rồi mà, không phải Lý Quân biết từ lâu rồi sao?" Cách nghĩ của bà và Ngô Vĩ Kiên rất giống nhau, người ta đã kết hôn rồi mà còn muốn chen vào giữa chính là loại tiện nhân não tàn giống Biên Tuấn Nham, Lý Quân ư? Sao có thể chứ, thằng bé kia tốt như thế, sao lại muốn làm kẻ thứ ba?
"Đương nhiên con không nghe nhầm, lúc nãy con đã hỏi cậu ta! Cậu ta thích chị Tiểu Anh!" Ngô Vĩ Kiên kể lại mọi chuyện khi nãy một lần. "Cậu ta nói xấu về chị rể họ rất nhiều, nói là chị rể họ không xứng với , còn nói chị rể họ chỉ biết ngáng chân chị Tiểu Anh, còn nói chị Tiểu Anh nên cưới một danh môn khuê tuấn giống cậu ta làm chồng! Chị Tiểu Anh đã đáng thương như vậy rồi, sao cậu ta còn muốn phá hỏng chứ?"
Đới Phân Phân giật mình đến mức không nói thành lời, sửng sốt suốt một hồi lâu mới hỏi tiếp: "Nó nghĩ vậy là không đúng, nhưng con khóc cái gì? Sau này không chơi với nó là được, chúng ta không quan tâm đến nó nữa."
Ngô Vĩ kiên càng khóc to hơn: "Đương nhiên là con đau lòng, trước kia thật ngu ngốc, vẫn không nhìn ra. Cậu ta làm bạn với con chỉ là giả, lần nào cậu ta nói chuyện với con cũng nhắc đến chị Tiểu Anh, hỏi hết mọi thứ về sở thích cá nhân cuộc sống riêng tư, con không hề phát hiện, chỉ coi đó như mấy chuyện bát quái. Nhưng giờ mới biết cậu ta vốn dĩ không hề vì con nên mới muốn làm bạn!"
Giờ thì mặt mũi Đới Phân Phân tối sầm lại. Quả thật cháu gái ngoại Phác Thái Anh rất ưu tú, có không biết bao nhiêu đàn ông thích, những người muốn làm kẻ thứ ba dù đứng xếp hàng cả một con phố cũng không đủ, cho nên khi nghe thấy Lý Quân cũng muốn chen chân vào, bà chỉ giật mình chứ không nổi giận, sau này không qua lại với người như thế là được, đã tham dự nhiều buổi yến tiệc làm ăn, người như thế còn ít gặp sao, còn có quan hệ hợp tác nữa, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc làm ăn là được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BHTT - Cover ] Ông Xã Bí Mật Của Tổng Giám Đốc
FantasyThể Loại: Hài hước, ngọt ngào, Tổng tài chiếm hữu cao vương thụ x Lạnh lùng đáng yêu ngại ngùng công, HE, Bách hợp. Nhân vật: Kim Trân Ni x Phác Thái Anh. Tổng tài là nữ vương thụ. Nhân viên là đại công bánh bao.