Chương 1: Sự thật

3.8K 113 6
                                    

Trên một con phố xa hoa nơi đô thị của Thượng Hải, nơi rất nhiều người giàu có sinh sống. Trong một căn biệt thự khang trang có tiếng cãi nhau rất lớn. Đó là căn biệt thự của gia tộc họ Lâm- một gia tộc có tiếng ở Thượng Hải, tiếng cãi nhau càng lúc càng lớn .

"Con không quan tâm bọn họ nói gì, con cũng không cần biết họ nghĩ thế nào về con. Đây là cuộc sống của con, con sống cho con chứ không phải sống để vừa lòng họ, con không hiểu..." .  

"Bốp" . Một cái tát , năm ngón tay in hằn đỏ rát trên mặt của một cô gái, đó chính là Lâm Hạ Vy - con gái của Lâm Thiên Cát , cũng là đứa con gái đầu lòng của Lâm Thiên Cát và phu nhân Lý Tương Kỳ. Cô còn có  một người em trai tên Lâm Thiên Minh.

Cuộc sống của cô từ nhỏ đến lớn đều sống trong sự đùm bọc của cha mẹ. Đến năm cô vào đại học, xa nhà, xa gia đình, cô phải tự thân sống một mình ở đại học. Trong thời gian đi học ấy, cô cảm giác thấy bản thân có một sự thay đổi lớn đó chính là : cô cảm thấy mình không có cảm giác yêu thích con trai mà lại có cảm giác đó với con gái. Cô cứ nghĩ răng bản thân ai cũng vậy, thấy cái đẹp thì thích nhưng một thời gian sau cô cảm thấy thứ tình cảm sai trái ấy cứ lớn dần trong cô. Cô thích một người bạn trong lớp và người bạn đó cũng rất thích cô,  người bạn ấy tên là Trương Gia Hân .
Sau gần hai năm quen nhau, tình cảm của cô không đơn thuần chỉ là thích mà nó chính xác là yêu, rất yêu. Nhưng cô không hề biết rằng Gia Hân chỉ đang gạt cô, gạt tiền của cô chứ không hề yêu thích cô. Và khi cô và Gia Hân tốt nghiệp đại học y với cái bằng loại giỏi ,cô và Gia Hân đã cùng chụp với nhau rất nhiều bức ảnh, cả gia đình cô cũng chụp với Gia Hân, xem Gia Hân như con gái trong gia đình. Cho đến một ngày, cô quyết định nói với gia đình về  tình cảm của cô và Gia Hân thì ba cô nhất quyết không đồng ý, còn nói cô bị Gia Hân dụ dỗ, nói cô bệnh hoạn. Cô cố giải thích cho ba mình hiểu nhưng ông ấy quá cô chấp và không chấp nhận thứ tình cảm ấy.

Quay về với thực tại, năm ngón tay đã hằn trên má cô. Cô, mẹ cô, em trai cô, người giúp việc, tất cả đều chết lặng. Đây là lần đầu tiên ông tát cô nhưng nó không đau bằng những lời nói mà ông đã nói với cô ban nãy. Nước mắt cô rơi xuống sàn nhà, cô nhìn ba cô và lau đi những giọt nước mắt ấy. Lấy lại bĩnh tĩnh, cô nhìn thẳng vào mắt ông và nói

" Con xin lỗi ba" sau đó quay sang chỗ mẹ cô và em trai cô nói
" Con gái xin lỗi mẹ. Chị xin lỗi Thiên Minh vì đã để mọi người thấy cảnh này."
Nhìn thấy mẹ và em trai khóc cô lại cảm thấy rất có lỗi. Cô cô kìm nén nước mắt, cô nói với bản thân hãy mạnh mẽ lên rồi cô mỉm cười nhìn mẹ và em trai mình. Cô quay sang chỗ ba cô , ánh mắt cô trìu mến nhìn ba mình, cô biết ba rất thương cô , rất yêu cô nên cô không hề tức giận hay oán trách ba. Cô tiến lại gần chỗ ba mình và cầm lấy bàn tay đang run lên của ba, đặt xuống một nụ hôn :

" Con xin lỗi ba nhiều. Con sẽ ra khỏi nhà, ba cứ xem như con đi du học ở nước ngoài và đừng cảm thấy có lỗi, con biết ba rất thương yêu con và con cũng vậy nên con không hề trách ba."  Ông Lâm không hề nhìn cô nhưng ông vẫn không dấu được cảm xúc của mình, cặp mắt ông như muốn khóc nhưng ông cố kìm nén nó lại, không cho nó rơi xuống,  có lẽ trong lòng ông cảm thấy hối hận vì đã lỡ đánh con gái mình . Cô cố gượng cười nhìn ông rồi quay qua chỗ mẹ và em trai cô.

(BH-XK-NBN) Một đời yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ