Chương 5

85 3 0
                                    

Trình Vũ Phỉ về đến nơi thì bận rộn công việc, lúc rảnh rỗi thì nghe đồng nghiệp trêu chọc nhau, "Thức dậy sớm hơn gà, làm còn nhiều hơn bò, lương thì chỉ đủ mua cải trắng", lời này hơi cường điệu, nhưng vẫn có điểm đúng, ừ, tiền lương thấp. Trình Vũ Phỉ nghe lời nói này, ngược lại có cảm giác đúng, giống như cô, tiền mướn phòng chuẩn bị tăng lên, bây giờ thức ăn cũng lên giá, tiền lương một tháng trừ ra tiền phòng tiền điện tiền nước, tiền lương còn lại không được bao nhiêu.

Ngược lại với cảm giác chân thật này còn bởi vì cảm giác không chân thực đối với An Diệc Thành, cô biết rõ mình và An Diệc Thành dính líu với nhau là sự thật, hoặc nói là đang xảy ra, cũng không thấy người đàn ông đó, trong tiềm thức của cô có một loại cảm giác, có lẽ chuyện xảy ra liên quan đến An Diệc Thành, toàn bộ đều là ảo giác của cô.

Lí trí của cô không chấp nhận"Ảo giác" này, nhưng trong lòng, trái ngược với lí trí.

Sau này cô từng tìm hiểu về An Diệc Thành, làm sao anh có thể biết được em trai cô đang ở cục cảnh sát. An Diệc Thành nói là, đúng lúc anh có chuyện ở cục cảnh sát, vì vậy nhìn thấy, biết chuyện của cô, nhưng anh cố tình không muốn giúp đỡ không công, muốn anh ra tay giúp đỡ thì anh phải có lợi, mà hình như trên người cô lúc đó không có thứ gì làm cho anh hứng thú, tiền bạc hay địa vị anh đều có, vì vậy anh cũng không muốn giúp.

Vì như vậy chỉ mình cô có lợi.

An Diệc Thành mới vừa trở lại"Hoàng Thành", Nguyễn Ngộ Minh đã dùng ánh mắt bí ẩn dõi theo anh, chỉ là An Diệc Thành cũng không muốn tò mò về hành động kì quái của người khác, trên mặt không có thái độ gì đi qua Nguyễn Ngộ Minh. Nguyễn Ngộ Minh thấy anh Tư một chút cũng không để ý tới mình, vì vậy bước tới cản An Diệc Thành lại, "Anh Tư, tối hôm qua anh đi đâu vậy?" Nói xong còn cố ý ngửi mùi trên người An Diệc Thành, "Anh Tư mùi trên người anh bây giờ với lúc trước không giống nhau, chẳng lẽ giống như mọi người nói, sau khi người đàn ông có phụ nữ, hơi thở trong cơ thể phát ra cũng khác."

An Diệc Thành mặc kệ anh, "Lầu dưới công ty đang tuyển chó dẫn đường có hứng thú thì đi xem một chút đi."

Nguyễn Ngộ Minh đang muốn phản bác, lầu dưới "Hoàng Thành" làm gì có công ty nào khác, chỉ là bịa chuyện, lời còn chưa nói ra khỏi miệng, nghĩ thông suốt lời nói châm chọc của An Diệc Thành, hận nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này An Diệc Thành cũng đã đến văn phòng của An Trường Dạ, báo cáo tình hình chuyến đi công tác này với Cố Trường Dạ, để cho Cố Trường Dạ cho phương án giải quyết.

Nguyễn Ngộ Minh nhìn bóng lưng của An Diệc Thành, hừ một tiếng, anh vẫn không tin, thật sự mình không hỏi được gì. Anh thừa nhận mình hơi buồn chán, nếu không sẽ không cược với Lão Bát, anh có thể điều tra ra mẹ ruột của con trai An Diệc Thành, nếu như anh tìm ra được, Lão Bát sẽ chuyển sân chơi bowling qua cho anh quản lý. Nguyễn Ngộ Minh khẳng định mình không tham tiền, chỉ muốn có được danh tiếng này, phải cố gắng một chút, đây là vì danh dự.

Vì vậy Nguyễn Ngộ Minh vẫn chờ An Diệc Thành ra ngoài, để tiếp tục cố gắng vì danh dự của mình.

Sau khi An Diệc Thành ra ngoài, nhìn thấy Nguyễn Ngộ Minh vẫn còn ở đây, cũng không thể không khâm phục tính kiên nhẫn của Lão Thất, chỉ là ánh mắt của Lão Thất, không khỏi làm cho người ta hoảng loạn.

Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em - Lục XuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ