Hiên Viên cùng Độc Cô cứ như vậy tiến tới tình yêu .
Nhưng trong quá trình yêu đương, hai người tồn tại một vấn đề nho nhỏ.
—— Độc Cô vốn dĩ ngạo kiều ít nói , hơn nữa lần này yêu đương vẫn vi phạm giả thiết <sát thủ thiết huyết cô lang ngạnh> ( sói hoang khát máu đơn độc ?), lại bị một bác sĩ thoạt nhìn lịch sự văn nhã đè ở phía dưới ' dỗi dỗi dỗi' , hơn nữa bị 'dỗi dỗi dỗi' còn chưa tính, bản thân không nghĩ phản công , mà mỗi lần đều bị 'dỗi' đều cảm thấy sướng ......
Độc Cô không nguyện ý nhìn thẳng vào sự thật này, cho nên cả người đều khó chịu đến cáu !"Ngoan, tiếng kêu lão công nghe một chút." Vào một ngày nào đó #sau khi xác lập quan hệ# hoàng hôn buông xuống, Hiên Viên ôm Độc Cô ngồi trên ghế mây tại ban công lầu hai , một bên kiên nhẫn nhìn mặt trời lặn , một bên kiên nhẫn dụ mèo nhỏ .
Độc Cô cơ hồ có thể dùng lực vặn gãy cổ quay vèo về phía sau , dùng toàn lực hừ một tiếng !
Ngu xuẩn!
Buồn cười!
Ta chính là một con khát huyết cô lang ( sói hoang khát máu ⁽(✿◉◡◉)), sói hoang làm gì có cái gì lão...... lão công......
Hiên Viên một chút cũng không nóng nảy, cười khanh khách nói:"Nói một câu ' ta yêu ngươi ', ta nói yêu ngươi vài lần trong ngày nên ngươi cũng thử như vậy một lần với ta ?"
Độc Cô dùng lực như cũ quay đầu vèo một cái ,lạnh lùng:
"Hừ!"
Trong thời điểm công có thể há mồm phun lời âu yếm, thụ cũng đừng quay đầu đến gãy cổ !
Hiên Viên giảm độ khó ,tiếp theo nói: "Vậy ngươi nói ' ta thích ngươi ' cũng có thể."
Độc Cô há miệng thở dốc, một câu nghẹn ở cổ họng, ách~dường như nói không nên lời.
Hiên Viên lại tốt tính hướng dẫn : "Vậy ngươi nói một câu ' Hiên Viên ngươi tốt nhất ' cũng được."
Độc Cô quay đầu liếc Hiên Viên một cái , chớp chớp mắt , không nói hai lời từ trong lòng Hiên Viên thoát ra , một tay đè rào chắn ban công , chân dài linh hoạt vừa nhấc, ngay sau đó cả người liền từ trên ban công nhảy xuống, không thấy bóng dáng!
Hiên Viên tươi cười lắc đầu, uống ngụm rượu vang đỏ hết ly pha lê trên bàn tròn.
Lúc này mặt trời đã hoàn toàn chìm đến đường chân trời kia, ánh trăng mở ra thời khắc trong hoa viên , từng đóa tuyết trắng nhu nhuận sôi nổi bung như trăng tròn nhỏ ,có hương khí viên mãn. Hiên Viên đi dọc biệt thự , từ sân phơi kéo dài một đường đến hoa viên , hái được mấy đóa hoa mang ánh trăng ở hoa viên liền cầm trong tay.
Không biết vì cái gì, Hiên Viên cảm giác khí chất loài hoa này có điểm giống Độc Cô—— đều là trắng lạnh mang theo vài phần băng giá đơn độc thấu xương ,đều có khi mặt trời xuống núi trăng ẩn hiện ,ở ngoài cao lãnh thoạt nhìn có vẻ không thích người , thực tế khi chạm lại có thể cảm giác được cánh hoa mềm mại yếu ớt như cánh bướm .
Hiên Viên lặng im cầm mấy đóa hoa đứng ở giữa hoa viên , bóng hình giữa trời chiều có vẻ vài phần cô tịch .Vì thế......
Khi Hiên Viên đang nghĩ đến xuất thần , phía sau bỗng nhiên thổi tới một trận gió lạnh lạnh, nghe âm thanh như có người từ trên trời giáng xuống dừng phía sau Hiên Viên . Cùng lúc đó, một cánh tay mang hơi lạnh từ sau Hiên Viên vươn tới, nắm bốn đầu ngón tay Hiên Viên , giọng Độc Cô thanh thanh lãnh lãnh dán lên tai Hiên Viên nói vang :"Không được nhúc nhích, không được quay đầu lại, không cho nói ."
Hiên Viên ngoan ngoãn nghe lời, tạc thành tượng đất: "......"
Một đoạn trầm mặc qua đi, Độc Cô nhẹ giọng dựa theo Hiên Viên dạy mình lúc trước nói ,từng chữ lặp lại :
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ][Edit] Tả thực phái Mary Sue - Lữ Thiên Dật- [Official]
HumorMỗi lần ba già của 'nhân vật chính' đều nạp thẻ xe bus cho 'nhân vật chính' hơn một ngàn vạn, 'nhân vật chính' nói với ba rằng:" Ba à, bằng không ba mua luôn con một con xe Ferrari đi". Ba ba hiền lành từ chối bởi vì tác giả không viết vậy. Mỗi buổi...