Phần 3 - XÚC CẢM

2.3K 94 21
                                    

Khu trung tâm thương mại sáng cuối tuần đông nghẹt người. Perth chọn một vị trí gần tiền sảnh để có thể dễ dàng quan sát người ra người vào. À mà cậu chả quan tâm người đi ra, cậu chỉ dõi mắt trông hai bên để không lọt mất người mình đang chờ đợi. Khi tới nơi cậu đã nghĩ chắc hẳn người kia đã đến trước chờ mình, bởi có thể tới được đây Perth đã mất gần một giờ xe chạy. Cũng may tài xế riêng của gia đình xuất thân là vệ sĩ, khả năng lái xe và xử lý tình huống khá chuẩn mới có thể vừa len lỏi tránh dòng người xuôi ngược, vừa ứng phó với chàng thiếu gia trẻ tuổi vốn dễ thương nhưng nay trở chứng khó chìu, cứ luôn miệng hối thúc dù rõ ràng anh đã dẫm hết chân ga. Ấy vậy mà khi đến nơi, sau khi nhìn quanh xác định là không có chủ thể cần tìm, gấp gáp bấm số điện thoại mới hay người kia chỉ đang chuẩn bị rời nhà. Perth đâu có tưởng tượng ra được cái cảnh soái ca thiên thần mình mong ngóng lúc ấy đang rối bời với đống áo quần trước mặt, chẳng biết chọn cái nào cho thật dễ thương (Oái?! WTH?)

Dễ chừng cũng hơn 10 phút trôi qua, thiên thần của Perth mới xuất hiện trong bộ trang phục đơn giản - quần jean xanh nhạt cùng chiếc áo pull làm nổi bật cần cổ trắng ngần của người mặc. Đôi giày thể thao trắng tinh tươm thể hiện người chủ của nó là người kỹ tính thế nào. Perth nghẹn cổ nhìn người trong mơ đang tiến đến gần mình, nét mặt có chút khẩn trương. Ờ, nghĩ cũng ngộ, Perth đã nói mình đứng ở chỗ nào đâu? Sao anh ấy lại biết mà đi tới một cách bình thản như dò đúng đài vậy nhỉ? Còn Saint thì quá dễ nhận thấy rồi chẳng phải sao? Anh ấy đặc biệt thế cơ mà! 

Saint bước tới trước mặt Perth, giữ khoảng cách an toàn hơn 1 mét :)) đưa tay mỉm cười:

- Chào Perth, đợi mình lâu không? Mình... - Saint định tìm một lý do gì đó để giải thích, nhưng ngắc ngứ một hồi mới biết chả có lý do nào phù hợp cả, đành nhoẻn miệng cười trừ.

Perth bị nụ cười của chàng thanh niên trước mặt làm cho thần trí bất an, quên mất buông tay, cứ thế đứng nhìn ngây ngốc. Miệng đột nhiên không kìm được buông lời:

- Anh dễ thương thật đấy!

Saint bị lời của đối phương làm cho thẹn, không biết phải làm gì, thế là người qua kẻ lại được dịp chiêm ngưỡng hai chàng trai trẻ, người thì xinh như vẽ, kẻ tươi như hoa cứ nắm tay chìm vào trong đáy mắt nhau, xem thiên hạ như là không khí...

- Saint! Đi đâu sớm thế?

Tiếng gọi vang lên khiến cả hai giật mình buông tay, Saint quay người, thấy Mean đang đi gần đến, cậu cười rạng rỡ kéo Mean về phía mình, không để ý thấy ánh mắt rũ xuống của người trước mặt. Mean xuất hiện như vị cứu tinh cho Saint và Perth rời khỏi không gian đầy ám muội vừa rồi.  Nhưng thực tế, cũng là làm gián đoạn mất cảm xúc không tên êm ả lạ lùng đang len lỏi giữa hai người bọn họ. Cũng may là khu vực sảnh đông người, Mean chưa kịp nhìn thấy 2 tên này đang tay trong tay với ánh nhìn lúng túng. Gặp Mean, Saint lấy lại dáng vẻ hàng ngày của mình, liếng thoắng không ngừng giới thiệu mọi người với nhau. Perth lặng yên nhìn chàng trai trước mặt, không khỏi mỉm cười vu vơ, sao lại bà tám một cách đáng yêu như vậy được nhỉ? Rồi làm thế nào vào vai Pete rụt rè, hay e thẹn đây? Bỗng cậu cứng người, sa sầm nét mặt khi thấy Saint choàng tay khoác vai Mean rủ rê:

CHỈ YÊU THÔI - LÀ ĐỦNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ