Phần 51 - NGHIỆN

1.5K 181 65
                                    

Khi cùng vào thang máy Perth đã không chịu đứng yên, hết ôm eo lại nựng má, hết nắm tay lại xoa cằm khiến Saint muốn đứng yên cũng không thể, luôn miệng càu nhàu chú hổ con hám mồi, nhưng dĩ nhiên lại không phản kháng, không từ chối sự quấy rầy mà vẫn vui vẻ chịu đựng sự nháo nhào của nhóc con. Đến khi mở cửa căn hộ, bàn tay vẫn không buông rời, cứ nắm chặt như sợ buông tay Saint sẽ chạy mất, thấy cậu nhóc khó khăn mở bóp lấy thẻ, Saint phì cười đưa tay giúp, cũng không có ý định sẽ rời tay đang bị khóa chặt kia, bởi Saint biết chắc dù có kéo tay ra thì Perth cũng chẳng bao giờ buông. Thói quen xấu này đã hình thành từ lúc Saint thường đến đây ở lại. Vì có lần giận dỗi Saint đã quay lưng đi về chẳng cho Perth cơ hội dỗ dành, chính vì thế mà cứ có dịp về chung Perth chưa bao giờ rời tay Saint dù chỉ trong thoáng chốc.

Perth mở cửa, vừa vào nhà liền đẩy Saint ngã nhoài lên sofa, tham lam chiếm cứ đôi môi hồng ngọt ngào. Saint giận dỗi đẩy người:

- Còn chưa cho anh đi tắm nữa...

Perth lướt nhẹ đầu lưỡi lên viền môi ngọt, tiếc nuối:

- Em tắm cùng nha!

Saint định từ chối, nhưng thấy dáng vẻ tội nghiệp của cậu em đành hắng giọng:

- Chỉ tắm thôi đó! Không được động tay động chân với anh!

Perth cười tươi rạng rỡ, cứ như trẻ nhỏ được quà:

- Em biết! Tuân lệnh bà xã đại nhân!

Saint dẫu môi, phụng phịu:

- Anh đâu phải con gái...

Perth mỉm cười:

- Dù con gái hay con trai cũng là vợ em, là người em yêu nhất.

Saint dở cười dở khóc, không giận Perth không được, nhưng giận cũng không xong khi mà Perth đã khẳng định tình cảm của mình như thế.

- Em đừng có dẻo miệng nữa đi, thấy em thân thiết với nhiều người vậy, ai mà tin được.

- Anh thì không chắc? Suốt cả ngày cứ quấn một bên...

Saint ngẩng mặt, có vẻ hờn giận:

- Nè, không cãi nhau chuyện này nha! Đã cam kết là không được ghen với công việc rồi nha!

Perth xụ mặt:
- Tại anh ghen trước chứ bộ, em đâu có nói gì đâu.

- Ừ thì tại anh. Giờ anh đi tắm được chưa? Khuya rồi, anh mệt.

Perth ngẩn người, anh giận sao? Liền ôm lấy ngay khi Saint vừa đứng dậy, vừa hay Saint ngã xuống ngồi hẳn vào lòng Perth, Perth ôm siết thân người, lại theo thói quen hít lấy mùi hương quen thuộc, nhưng giọng điệu lại bông đùa:

- Anh nặng quá, may mà em gồng chứ không chắc gãy xương luôn rồi.

Saint tủi thân:

- Giờ bắt đầu chê anh rồi...

Perth mỉm cười chôn sâu mặt vào hõm cổ để tận hưởng hương thơm quen thuộc, đổi giọng đầy yêu thương:

- Em chỉ trêu đùa anh vậy, chứ dạo này anh ốm quá rồi. Cái mặt càng ngày càng bé xíu, muốn mất luôn hai cái bánh bao dễ thương của em rồi. Phải giữ gìn sức khỏe chứ mất là em không có chịu đâu đó.

CHỈ YÊU THÔI - LÀ ĐỦNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ