- Tecchan, sao cậu lại ở đây?
Cậu rất bất ngờ khi Kuroko đứng trước nhà mình, trên tay đang bồng một đứa bé, bên cạnh là một chiếc vali và một chiếc túi to.
- Tớ đến để chăm sóc cậu.
(Thực ra Kuroko đến đây với 2 lý do:
1: cậu được người ta nhờ cậy.
2: cậu không an tâm người bạn thân hậu đậu này.)- Tớ có thể tự chăm sóc bản thân mà, với lại cậu vẫn còn ở cữ mà.
- Tớ không sao, tớ lo cho cậu nhiều hơn.
- Tecchan, tớ ổn mà, tớ có thể tự chăm sóc bản thân.
- Kazu-kun, trước đây khi tớ mang thai, cậu đã giúp tớ rất nhiều trong khoảng thời gian Seijurou-kun đi công tác. Lần này, tớ muốn giúp cậu.
- Nhưng mà...
- Kazu-kun, chẳng lẽ cậu không chào đón tớ sao.- Kuroko làm vẻ mặt buồn rầu với pokerface.
- Oái! Oái! Tecchan! Tất nhiên là không rồi.- Cậu hoang mang, lúng túng. Cậu nhanh chóng kéo chiếc vali và mang chiếc túi vào nhà.
- Thôi cậu vào nhà đi, đứng lâu sẽ mỏi chân đấy.
- Xin lỗi vì đã làm phiền.
-----------------------------------------------------------
Kuroko dọn đồ đạc vào phòng ngủ dành cho khách, sau đó trở ra nhìn Takao và Seita. Akashi Seita - con trai đầu lòng của Akashi và Kuroko - gần được một tháng tuổi.
- Seita, con là đứa trẻ hiếu động nhất trên đời này, phải không nào?.- Cậu ôm cọ cọ má Seita, bé quơ tay múa chân nghịch ngợm tóc và mặt cậu.
- Kazu-kun, cậu ăn sáng chưa?.- Kuroko đeo tạp dề vào, tiếng nói vọng ra từ nhà bếp.
- Tớ vẫn chưa ăn...Tớ nuốt không nổi.- Cậu lí nhí nói nhỏ. Nhưng thật không may, Kuroko đã đứng cạnh cậu từ lúc nào rồi.
- Tớ đến đây là sáng suốt nhất.
- Oái! Tecchan! Cậu ở đây hồi nào vậy?
- Từ nay trở đi cậu phải nghe lời tớ.- Kuroko búng trán cậu.
- Nhưng mà Tecchan...
- Mệnh lệnh tớ là tuyệt đối. Cấm cãi.- Kuroko cầm dao đe dọa, tay còn lại bịt mắt Seita.
- Yes, ma'am.- Cậu hoảng sợ gật đầu lia lịa.
----------------------------------------------------------
Ăn sáng xong và dỗ Seita ngủ, cậu hỏi Kuroko.
- Tecchan, cậu sẽ ở đây bao lâu?
- Suốt đời.
- Tớ chưa muốn chết sớm đâu Tecchan, tớ còn muốn sống với tiểu bảo.
- Chọc cậu đấy. Tớ chỉ ở cùng cậu đến khi cậu ở cữ xong thôi.
- Akashi sẽ không giết tớ chứ.
- Anh ấy đi công tác dài hạn rồi (thực ra là bị cậu đuổi đi cho bằng được). Cuối năm mới về.
- Lâu thật, không sao, còn có tớ ở cùng cậu, Tecchan.
- Ừ, ừ.
-----------------------------------------------------------
Comment
BẠN ĐANG ĐỌC
[MidoTaka] Tôi hận anh... Nhưng tôi yêu anh Shin-chan...
FanfictionQuen nhau 5 năm sau khi tốt nghiệp cao trung. Xa cách nhau 5 năm kể từ khi anh nói lời chia tay. Tôi hận anh lắm... Tôi muốn quên anh đi... Tôi muốn chết đi cho xong... Nhưng tôi vẫn phải tiếp tục sống... vì đứa con trong bụng của tôi. -Tình tr...