Edit: AmamiyaMeguMe
(Chuyện là mấy hôm trước bận thi cử nên tớ không edit được xíu nào. Chương 237 do bạn AmamiyaMeguMe edit đã được up lên để các bạn không bị cụt hứng đây ạ :< Vì người edit khác nên văn phong chắc chắn cũng khác nhau một chút, tuy nhiên lại rất chất lượng luôn! Mong các bạn thông cảm cho tớ :< Những chương sau tớ sẽ quay lại edit bình thường ạ ❤️ Cảm ơn các bạnnn~)
.
Đó là âm thanh binh khí gãy vụn!
Mọi người vội vàng dựa vào âm thanh quan sát, chỉ thấy loan đao trên tay Hoa Thành vẫn bình yên vô sự, mà trường kiếm Bạch Vô Tướng cầm ban đầu, đã bị Hoa Thành trở tay chém một phát, gãy luôn thành hai đoạn!
Con mắt trên chuôi đao Ách Mệnh lại nhìn về phía Tạ Liên, cuồng chuyển không ngừng, như thể đang vô cùng tự hào khoe khoang, khấp khởi vui mừng đến sáng bừng trời đất.
Hoa Thành ha hả cười một tiếng, thong thả nói: "Không sao. Ca ca đừng lo lắng."
Lại quay sang hỏi Bạch Vô Tướng, "Việc gì ta phải để ngươi vào mắt?"
Bạch Vô Tướng hừ lạnh.
Quốc sư sợ hắn chọc giận đối thủ, nhịn không được bèn kêu lên: "Người trẻ tuổi, nói năng chớ nên quá cuồng vọng!"
Ai ngờ, câu tiếp theo của Hoa Thành lại càng không kiêng nể gì hết, một tay hắn cầm đao, đao khí nổi lên, chỉ mặt Bạch Vô Tướng mỉm cười.
"Nói thẳng ra, ngươi cũng chỉ là một lão khọm già lòng dạ hẹp hòi, đầu đầy rẫy những ý nghĩ ghen ăn tức ở."
Chẳng riêng gì Quốc sư đã không còn sức chê hắn cười rõ giả tạo nữa, mà ngay cả Phong Tín và Mộ Tình cũng sợ ngây người.
Cái tên này gan to quá thể đáng!
Trần đời này ai dám đứng trước mặt Quân Ngô, hay trước mặt Bạch Vô Tướng nói mấy lời đó?!
Thế nhưng, bọn họ không thể không thừa nhận, chỉ có Hoa Thành mới dám nói vậy. Bởi cho dù hắn có xuất khẩu cuồng ngôn thế nào, cả Quân Ngô lẫn Bạch Vô Tướng cũng đách làm gì được hắn!
Mộ Tình tự thân trèo xuống lưng Phong Tín, đi vài bước, lẩm bẩm trong miệng.
"Khó trách ngày trước... Vào những lúc đụng phải Huyết Vũ Thám Hoa, Quân Ngô vẫn luôn luôn dặn ta tránh được thì tránh, không nên đối mặt với hắn."
Ngay vào lúc ấy, một đám khói trắng xuất hiện, ngăn cản lưỡi đao Ách Mệnh đang vung tới.
Tạ Liên sắc bén, nhìn một thoáng liền phát hiện: "Tam Lang đừng chém thứ kia!"
Là thai linh!
Y nhìn rõ, Hoa Thành dĩ nhiên cũng nhìn rõ, hắn khiển mũi đao chệch ra, thu phóng đến tự nhiên, đổi chém thành gạt, đánh bay đám khói trắng kia đi.
Phong Tín chớp mắt con ngươi co lại, thấy thai linh chưa bị nhất đao lưỡng đoạn, hắn mới hoàn hồn, quát: "Về đây mau!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Thiên Quan Tứ Phúc (215-244 hoàn chính văn)
FantasyTác giả: Mặc Hương Đồng Khứu Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp tu chân, linh dị thần quái, 1x1 Quỷ vương si tình x Tiên phong đạo cốt lượm đồng nát, HE Bản gốc: đã hoàn thành Edit: Thương Vũ ❤️ Văn án: "Vì người, sở hưởng phi mĩ" Vui lòng KHÔNG MANG...