thừa nhận là mình ngu xuẩn khi quyết định quay lại con đường cũ, một con đường từng là tốt đẹp nhưng bây giờ Lee Jihoon nhận ra nó không còn tốt đẹp như trước. chỉ là mọi thứ đều phai màu đi một chút, nhưng đối với cậu mà nói nó không quan trọng, điều quan trọng là trái tim cậu vẫn còn cảm giác yêu thương với hắn.
cậu biết hắn là người đã chủ động chia tay, cậu biết hắn cũng đã kiếm người mới để thay thế những điểm yếu của cậu. nhưng cậu vẫn mù quáng mà chấp nhận hắn một lần nữa.
bản thân dù hồ đồ nhưng đau cũng đã đau rồi, thêm một lần nữa chắc không sao đâu."được rồi, anh về đi, em còn phải làm việc." Lee Jihoon vẫn dịu dàng thủ thỉ với hắn, vẫn là dáng vẻ trong như hồ nước thu mà đưa tay chỉnh lại vào sợi tóc rối giúp Seo Hangwoo.
hắn ôm cậu, rồi xoa đầu cậu làm nũng.
"anh không thể ở bên cạnh em thêm chút nữa được sao?""tất nhiên là được, có điều anh sẽ thấy chán khi nhìn bộ dạng làm việc của em mà thôi."
"không sao, anh có thể ở bên cạnh em cả ngày, không chán đâu."
yêu nhau từng năm ấy, Lee Jihoon biết Seo Hangwoo không thích phải ngồi một mình, hắn không thường ngồi lì ở phòng làm việc của cậu mà thay vào đó là lại đi dạo xung quanh công ty thành ra mọi nhân viên ở đây đều biết hắn là ai. lần này nghe hắn muốn ở lại đây khiến cậu có chút vui mừng.
Lee Jihoon đứng lên đi lấy bộ hồ sơ rồi quay lại ngồi xuống bên cạnh Seo Hangwoo, cả hai thân mật trò chuyện qua lại vô số lần khiến cậu không tài nào chịu tập trung vào công việc, thỉnh thoảng lại trao đổi ánh mắt, lâu lâu lại là cái dựa vai. Seo Hangwoo kể về những ngày tháng mà năm xưa ở bên cạnh cậu và còn có vài câu nói tồn tại ý dẫn đến hôn nhân.
Lee Jihoon hơi trầm mặc khi hắn nói muốn kết hôn. cậu không biết bản thân mình đã sẵn sàng về việc đó chưa, với lại tình cảm của cả hai đã chưa chắc sâu đậm như trước nữa, cớ vì sao lại nhắc đến hôn nhân ngay lúc này?
đang ngồi nói chuyện với nhau thì tiếng gõ cửa vang lên, Kim Mingyu vẫn bộ dáng thanh lịch với bộ áo vest màu chàm lịch lãm trên người, mọi thứ đều hoàn hảo từ trên xuống dưới, tay cầm theo cái laptop cùng một số tài liệu mà bước vào.
thứ đánh vào mắt anh chính là hình ảnh thân mật của hai người kia, như thể có tiếng súng vừa bắn ngang vào đầu, Kim Mingyu suýt nữa chửi thề khi nhìn thấy Seo Hangwoo đang hiên ngang ôm Lee Jihoon.
cả ba người nhìn nhau, Lee Jihoon vẫn giữ nụ cười trên môi với Kim Mingyu.
"có chuyện gì vậy phó giám đốc Kim."Kim Mingyu giật mình, lật đật bước lại đặt laptop đến trước mặt Lee Jihoon rồi chính mình liếc ánh mắt khinh thường đến Seo Hangwoo.
hắn ta còn mặt dày đến đây làm gì? thật ô nhiễm môi trường.
"giám đốc, bên JPJ vừa gửi email cho tôi, họ bảo sản phẩm của chúng ta lần này không phù hợp với bên họ, yêu cầu chúng ta chỉnh sửa lại."
Lee Jihoon buông Seo Hangwoo ra rồi tiến lại gần màn hình laptop, mắt liếc sơ dòng email rồi tự mình rơi vào suy tư.
để lại cho hai thằng đàn ông kia giở trò đấu mắt nhau suốt. Kim Mingyu chau mày nghiến răng nghiến lợi muốn quay sang đấm vào mặt hắn một cái cho đỡ ngứa, rồi muốn quay sang mắng Lee Jihoon thật sự quá ngu ngốc khi còn dây dưa với Seo Hangwoo.
BẠN ĐANG ĐỌC
gã phục vụ tồi | soonhoon
Fanfiction"cho một ly cocktail pha kèm với tình yêu của phục vụ." - ở mỗi chương đều có kèm theo một bài nhạc yêu thích của người viết -