Ngày thi tốt nghiệp diễn ra ổn thỏa. Mọi người đều làm bài ok cả. Title thì thừa sức làm bài, cả Mean cũng ok. Group chat trong những ngày thi đều im ắng, đến môn thi cuối cùng thật sự kết thúc, group chat muốn bùng nổ thật sự vì thằng Gun cũng làm bài ngon lành cành đào. Mọi thứ đều ổn chỉ duy nhất một việc là Plan nó không nói nhiều như mọi hôm nữa.
Title: Plan! Mày làm bài được không?
Gun: Ờ sao mày không nói gì hết vậy? Lên chung vui với tao đi chứ
Plan: Ừm tao làm bài cũng ok, chúc mừng mày nha Gun
Gun: Mày sao vậy? Thằng Mean làm gì mày giận à?
Mean: Sao vậy? Làm bài không được hả?
Plan: Không có gì
Title: Thằng này sao hôm nay lạ vậy, có chuyện gì nói tụi tao nghe
Gun: Mọi hôm lắm mồm lắm mà, sao vậy mày?
Title: Mày gọi cho nó xem tao thấy hơi lo đó
Mean: Tao gọi rồi nó không chịu nhấc máy, chỉ cho tao nhắn tin thôi. Tao vừa lên tới ktx trường Y rồi không về ngay được, tụi bây giúp tao trông nó với, vài ngày sau thi xong tao về ngay!
Gun: Ừm, mày tập trung thi tốt đi, tụi tao lo cho nó cho, cố lên nha mày
Title: Ừm để tao với thằng Gun lo cho, lo thi đi
Mean: Cảm ơn tụi mày
Người có mặt đầu tiên ở nhà thằng Plan là Gun. Nó chạy chiếc xe máy với tốc độ ánh sáng đến thẳng nhà thằng Plan. Gọi điện thoại thì thằng nhóc đó không bắt máy, bấm chuông cửa một hồi thật lâu thì thấy bóng dáng em gái thằng Plan bước ra.
"Pim! Mở cửa cho anh, thằng Plan có ở nhà không?"
"Anh Plan ạ? Ảnh đi Chiang Mai hôm qua rồi mà, ảnh không nói với anh sao?"
"Nó đi Chiang Mai? Đi Chiang Mai làm gì? Không phải 2 ngày nữa là thi tiếp sao, nó đi Chiang Mai làm gì em biết không?"
"Ba em nói là năm nay anh Plan không thi đại học nữa, ảnh đi Chiang Mai cũng không cho em biết tại sao nữa, ba em chỉ nói là anh Plan đi Chiang Mai có việc vậy thôi ạ"
Lớn chuyện rồi, lần này lớn chuyện rồi. Gun gấp gáp lấy điện thoại ra định nhấn số thằng Mean thì bỗng nhớ ra thằng nhóc đó ngày mai còn phải thi, không được kinh động đến nó. Cậu chuyển sang số của thằng Title ngay lập tức.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] Kỷ Niệm Của Chúng Ta {MeanPlan} {2Wish}
Fanfiction"Cậu ấy luôn là Kỷ Niệm của tôi Vì Kỷ Niệm chính là một điều tốt đẹp mà mỗi người chúng ta đều xứng đáng được nhận Và cậu ấy chính là điều tốt đẹp nhất trong đời mà tôi nhận được Nhưng mà, phải làm sao đây? Khi Kỷ Niệm sẽ mãi mãi là quá khứ, và... C...