Chương 11: Phát sốt

22K 636 23
                                    

Edit: Yuu


Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

Sở Thanh đại não hôn hôn trầm trầm, cô nằm ở trên giường ngủ nửa tỉnh nửa mê, trong đầu phảng phất có đoàn hồ nhão.

Cô còn hốt hoảng mà mơ thấy bà ngoại rời đi
… Cảnh trong mơ không ngừng cắt, cái trán của cô thượng toát ra mồ hôi lạnh.

“Leng keng ——” âm thanh của chuông cửa đem cô từ trong cảnh mơ kéo ra tới. Cô mở mắt ra, cái miệng nhỏ thở hổn hển, bên ngoài đã là buổi tối.

Chuông cửa lại vang lên một tiếng, cô xuống giường tùy tiện cầm kiện váy ngủ tròng lên, kéo thân mình mỏi mệt ra mở cửa.

Lục Viễn nhìn cô gái trước mặt, khuôn mặt nhỏ khí sắc một chút đều không tốt, trên trán mồ hôi lạnh làm ướt tóc, trước ngực che kín các loại dấu vết. Hắn đỡ đỡ đôi mắt, giơ lên đồ ăn trong tay, “Tôi ở cửa hàng dưới lầu mua tới, mặc kệ đã xảy ra cái gì trước lấp đầy bụng.”

Sở Thanh kinh ngạc hắn như thế nào lúc này lại ở đây, thấy Lục Viễn cầm cơm hộp, cô sửng sốt một chút, duỗi tay chuẩn bị tiếp nhận, “Cảm ơn...” Nhưng mà đại não đột nhiên một trận choáng váng, thân mình cô trực tiếp hướng trên mặt đất đảo đi.
Lục Viễn vội vàng vươn một bàn tay ôm lấy thân mình mềm như bông của cô, đem cô đỡ dựa vào trên người mình. Hắn đem đồ ăn đặt ở cửa tủ giày, ôm Sở Thanh vào phòng.

Hắn đem cô đặt ở trên sô pha, nhìn mày cô gắt gao nhăn lại, khuôn mặt trắng bệch nhỏ hiện ra không bình thường đỏ ửng, cái miệng nhỏ khó chịu mà thở dốc. Hắn trừu hai tờ khăn giấy đem mồ hôi lạnh cô lau đi, mu bàn tay dán lên cái trán của cô.

Cảm nhận được cái trán nóng bỏng, Lục Viễn sắc mặt trầm xuống. Hắn từ trong phòng tắm cầm khăn lông ướt nhẹp, đắp ở trán cô. Hắn kiểm tra một chút thân thể cô, phát hiện dưới thân tiểu huyệt cùng cúc hoa đều sưng đỏ.

Hắn không mau mà sách một tiếng, trên mặt mây đen dày đặc. Đỡ ở dưới thân cô tay không tự chủ được mà tăng thêm lực độ, đè đè hai cánh tiểu huyệt.

“Ân… Hừ...” Sở Thanh khó chịu đến rầm rì, nhưng mà mí mắt dày nặng làm cô không mở mắt ra được. Lục Viễn lấy lại tinh thần, mang theo xin lỗi cô một cái, đem váy ngủ buông, xoay người ra cửa.

Hắn trở lại trong nhà chính mình cầm nhiệt kế điện tử cùng thuốc hạ sốt, nghĩ nghĩ đem thuốc mỡ lần trước cũng lấy thượng, lại trở lại trong nhà Sở Thanh.

Lục Viễn giúp cô đo nhiệt độ cơ thể, đỡ cô uống xong thuốc hạ sốt, lại lấy ra một mảnh thuốc tránh thai, cùng nhau đút cho cô. Sở Thanh vô lực mà dựa vào trong lòng ngực hắn, khẽ cau mày. Lục Viễn giơ tay đem mày cô vuốt phẳng, giúp cô đổi mới khăn lông trên trán.

Hắn đem ngón tay dính thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên dưới thân cùng trước ngực cô, Sở Thanh thường thường hừ hừ vài tiếng, đôi mắt vẫn như cũ nhắm chặt.

 「Edit」Trầm Luân (NP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ