Chương 34: (h)

8.2K 190 13
                                    


Edit:Yuu

Cố Thần mơ mơ màng màng mà mở mắt ra, vừa định đứng dậy, đột nhiên ý thức được trong lòng ngực còn ôm thân thể nhỏ bé, hắn cúi đầu nhìn về phía Sở Thanh đang ngoan ngoãn ngủ trong lòng ngực hắn, hôn khóe mắt cô.

Sở Thanh lông mi run rẩy, cô còn chưa tỉnh ngủ, đôi mắt mở một cái phùng, cảm giác lập tức lại muốn nhắm lại.

Đột nhiên háng bị một cái vật cứng nóng chống lại, cô ngây người một hồi mới phản ứng lại đây là côn thịt Cố Thần, lập tức liền muốn lui ra sau, nhưng mà thân mình bị hắn gắt gao ôm, đôi tay cô chống ở trước ngực hắn, “Cố Thần…”

Giọng cô mới vừa tỉnh ngủ khàn khàn cùng mềm mại, dùng loại thanh âm này kêu tên của hắn, nghe được đến lỗ tai Cố Thần lập tức ngứa, hắn lại đem cô ôm sát một ít, “Ân tiểu nha đầu anh ở đây, kêu anh làm gì?”
(ân ái rồi nên tôi đổi cách xưng hô)

Sở Thanh mặt đỏ bừng, còn có thể kêu anh làm gì a! Lập tức đem côn thịt anh lấy ra a! Nhưng mà miệng cô mở ra, vẫn là chưa nói ra lời nói, mà thân thể đã vặn vẹo một chút.

Cố Thần ở đỉnh đầu cô sung sướng mà cười nhẹ, côn thịt lại ý xấu mà hướng giữa hai cái đùi cô chọc chọc, “Tiểu nha đầu động nhiều chút, đừng thẹn thùng nha, đây là phản ứng sinh lý sinh lý bình thường nha.”

Sở Thanh nhéo hắn một cái, hận không thể đem đầu đều chôn lên không để ý tới hắn. Cố Thần cười hì hì bắt lấy tay cô, dần dần hướng dưới thân tìm kiếm.

Hắn bắt lấy tay nhỏ Sở Thanh, chậm rãi sờ lên cự vật nóng bỏng, đầu ngón tay Sở Thanh mới vừa đụng tới, liền sợ tới mức rụt một chút, lại bị Cố Thần nắm chặt, bao vây trên đỉnh côn thịt.

“Tiểu nha đầu giúp anh sờ sờ nó.” Cố Thần nắm tay nhỏ cô, biên độ nhỏ mà ở trên côn thịt vuốt ve lên, thường thường cúi đầu an ủi mà hôn vành tai cô, “Ân… Tay nhỏ sờ đến anh thật thoải mái…”

Sở Thanh mặt liền chôn ở cổ hắn, xấu hổ đến vành tai đều đỏ, Cố Thần còn ở bên tai cô nói một đống lung tung rối loạn, cô nhịn không được há mồm cắn một ngụm xương quai xanh hắn.

Cố Thần bị cô cắn một ngụm, ngược lại cười đến càng vui vẻ, “Tiểu nha đầu muốn để lại dấu hiệu trên người anh sao? Được, về sau có cái nữ nhân nào lại gần muốn thổ lộ với anh, anh liền một phen kéo cổ áo ra, lộ ra dấu hiệu của tiểu nha đầu cho cô ta xem, được không? Anh liền cùng cô ta nói: ‘ tôi đã có chủ! Đừng lại đến tìm tôi! ’ như vậy có thể chứ?”

Sở Thanh mặt đều muốn thiêu cháy, “Mới không phải!! Tôi… Tùy tiện anh! Anh nghĩ như thế nào liền như thế đó!”

Cô chôn ở cổ hắn, thanh âm rầu rĩ, Cố Thần giơ tay đẩy cái trán của cô ra sau, làm cô ngẩng đầu lên tới, “Tiểu nha đầu lại chôn liền sẽ nghẹn đến mức thở không nổi đâu.”

Mặt cô đỏ đến có thể tích ra thủy tới, đôi mắt che một mảnh hơi nước, ủy khuất mà nhìn hắn, “Anh khi dễ tôi…”

Cố Thần trong lòng “Lộp bộp” một chút, chạy nhanh đem tay nhỏ cô mang lên nắm ở lòng bàn tay, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ về tóc cô, “Tiểu nha đầu đừng khóc anh khi dễ em anh là đại phôi đản… Em đánh anh đi đánh anh đi anh bảo đảm không né, được không? Đừng khóc ai nha…” Hắn chân tay luống cuống mà ôm lấy cô, cúi đầu hôn đôi mắt cô.

 「Edit」Trầm Luân (NP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ