Chap 9. Tôi cũng thích cậu

638 46 1
                                    

Phạm Thừa Thừa lúc nhỏ rất thích những thứ mềm mại, vì lúc nhỏ mẹ và anh trai toàn dùng gấu bông dỗ bé nín khóc. Khi mẹ qua đời, Phạm Thừa Thừa 6 tuổi, Phạm Thừa Lâm 9 tuổi. Việc kinh doanh khi ấy của bố không được thuận lợi, gia đình khó khăn chồng chất, buộc hai anh em phải gồng lên trưởng thành. Dù bên ngoài tỏ ra vô tư hoạt bát, thực chất Tiểu Thừa Thừa vẫn chỉ là trẻ con, đêm về nhớ mẹ không ngủ được, cứ thút thít khóc mãi. Lúc này nhà chưa rộng rãi, Phạm Thừa Lâm ngủ cùng phòng với em, cả đêm thức vỗ về an ủi. Cuối cùng cả hai anh em cùng thức trắng.

Một hôm, Phạm Thừa Lâm đưa cho em một cái gối ôm nhỏ, màu xanh thiên thanh đơn giản, không nhiều họa tiết được may rất khéo. Phạm Thừa Thừa vừa ôm gối vừa ôm anh trai, nước mắt trào ra lã chã. Chiếc gối nhỏ năm ấy... làm từ chiếc váy ngủ của mẹ...

Chiếc gối mềm ơi là mềm, còn vương vấn mùi hương của mẹ, cùng Phạm Thừa Thừa trải qua những năm tháng tuổi thơ thiếu vắng tình mẫu tử. Giờ đây đã học lớp 11, mùi hương trên gối đã phai nhạt, nhưng Phạm Thừa Thừa vẫn giữ gìn nó như trân bảo.

Hôm nay, cuối cùng Phạm Thừa Thừa đã tìm ra thứ mềm mại hơn cái gối anh trai làm...

Môi Hoàng Minh Hạo hồng nhuận, mềm mại, làn da con trai mà mịn như tơ lụa, Phạm Thừa Thừa không dám dùng lực làm tổn thương nó.

Phạm Thừa Thừa mút mát đôi môi xinh đẹp kia một hồi mới dứt ra, ôn nhu nhìn Hoàng Minh Hạo từ đầu đến giờ chỉ biết cứng người mở to mắt ngơ ngác

- Hoàng Minh Hạo, tôi thích cậu.

Cảm giác này đối với Hoàng Minh Hạo không còn mông lung như trước. Mặc dù dạo đầu rất vụng về không biết "thích" là gì, giờ Phạm Thừa Thừa có thể tự tin khẳng định tình cảm của mình, tự tin nói mình đã thích một người. Hoàng Minh Hạo là mối tình đầu của Phạm Thừa Thừa, là oan gia mà Phạm Thừa Thừa không bao giờ nghĩ sẽ nảy sinh tình cảm. Anh cũng chẳng biết mình thích cậu từ bao giờ, khi nhìn khuôn mặt rạng rỡ khi cười của cậu, khi thấy cậu dịu dàng chăm sóc em trai, khi thấy Hoàng Minh Hạo đỏ mặt thật đáng yêu, hay khi hai người vô ý chạm vào nhau,... Phạm Thừa Thừa chỉ cảm thấy dễ chịu khi ở cạnh Hoàng Minh Hạo, thấy bực bội khi cậu gần gũi với người khác, một cảm giác kì lạ mà anh không cảm thấy khi ở cùng Chu Chính Đình và Thái Từ Khôn.

Đó chính là "thích".

"Thích" một Hoàng Minh Hạo mặt lạnh mà khi cười lên lại dịu dàng như nắng mai.

"Thích" một Hoàng Minh Hạo quật cường dù sốt cao vẫn cố gắng làm việc.

"Thích" một Hoàng Minh Hạo dù ngoài miệng nói khó chịu nhưng vẫn ở cạnh Phạm Thừa Thừa.

Phạm Thừa Thừa thật tâm thích một người, người ấy tên Hoàng Minh Hạo.

Hoảng Minh Hạo lúc này mới hoàn hồn đẩy anh ra, khóe mắt còn vương tia hoảng hốt

- Cậu... Cậu làm gì... ?

- Hôn cậu a. Tôi thích cậu mà, không được sao?

- Không... Không được!

Hoàng Minh Hạo đột ngột gắt lên, lùi lại ra sau, động đến cái chân vẫn còn đang bó bột làm cậu đau đến trắng bệch mặt mũi. Phạm Thừa Thừa bị dọa sợ, vội đỡ Hoàng Minh Hạo ngồi ngay ngắn rồi xoa bóp chân cho cậu, lực đạo nhẹ nhàng như không muốn thương tổn cậu. Phạm Thừa Thừa dốc hết can đảm nói ra ba chữ "Tôi thích cậu", dù không mong chờ lắm nhưng cũng không ngờ Hoàng Minh Hạo lại phản ứng dữ dội như thế. Phạm Thừa Thừa thậm chí còn nghĩ hai người đã tiếp xúc đủ lâu, Hoàng Minh Hạo không thích thì cũng không ghét anh chứ, sao lại cự tuyệt thẳng thừng như vậy. Phạm Thừa Thừa thấy như vừa bị một gáo nước lạnh tạt vào đầu, đánh bay mọi ảo tưởng về mối tình đầu ngỡ là đẹp đẽ của mình.

[Thừa Hạo] IQ âm vô cựcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ