Lam Thịnh Triết biết hắn không có tư cách cự tuyệt, hắn nhìn theo bóng dáng của An Thúy, bàn tay gắt gao mà nắm chặt, trong mắt tràn đầy khuất nhục.Hắn đi lên gác mái, gác mái là nơi được dùng để bỏ những đồ vật hết giá trị, bụi bặm bên trong cũng không tính đặc biệt nhiều, nhưng cũng rất loạn, không có một cái ghế dựa nào có thể ngồi cho thoải mái, thậm chí đèn cũng hỏng lâu mà vẫn chưa có người đến thay.
Không có người tới đưa bữa tối cho Lam Thịnh Triết, cũng không có người đi tìm Lam Thịnh Triết, Lam Thịnh Triết ngồi ở trên sàn nhà lạnh như băng, bị bóng đêm bao phủ, cả người hắn run rẩy, bây giờ trong đầu óc hắn đều là An Thúy, phẫn nộ, khuất nhục, hận ý, mới qua bao lâu, cô đã trừng phạt hắn hai lần, lần đầu tiên cô đánh hắn mình đầy thương tích, lần thứ hai cô ra lệnh cho hắn đi lên nơi này. Dựa vào cái gì? Cô dựa vào cái gì mà đối với hắn như vậy? Đáng giận! Đáng giận!
Đáng giận!Một ngày nào đó, một ngày nào đó...
Điện thoại vang lên, là Thư Bảo Lị.
Lam Thịnh Triết nhìn tên của cô ta, mặt trái năng lượng tràn đầy trong lòng hiện lên một tia bực bội.
“A Triết”
“Em quá xúc động, vì cái gì muốn tự tiện làm loại việc như vậy? Em có biết hay không, cô ấy có khả năng sẽ xuống tay đối với gia đình em?” Lam Thịnh Triết có chút trách cứ mà nói.
“Thực xin lỗi, em cũng biết sai rồi, chỉ là em không nghĩ tới cô ta cư nhiên không coi ai ra gì như thế.”
“Cô ấy là đại tiểu thư của Lam gia , có rất nhiều lần không coi ai ra gì, rất tư bản.”
“A Triết, anh giận em sao?”
Lam Thịnh Triết hít sâu một hơi, ôm lấy đầu của chính mình, bởi vì việc chính mình giận chó đánh mèo lên bạn bè, cảm thấy thập phần áy náy, thanh âm lập tức nhu hòa xuống dưới
“Không có. Là anh không tốt, anh biết mình phải làm như thế nào, em không cần phải xen vào. Đừng lại đi trêu chọc cô ấy, cô ấy thực sự được hưởng nhiều sự yêu thương cưng chiều, rất có thể sẽ để cho Lam gia ra tay làm cho người trong công ty của ba em gặp phiền toái.”
Thư Bảo Lị lập tức nói “Ân ân, em biết anh là muốn tốt cho em, em sẽ không lại xúc động như thế, sẽ hảo hảo tránh xa cô ta, không để cô ta theo dõi em.”
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Lam Thịnh Triết không có nói cho Thư Bảo Lị biết việc mình bị nhốt lại, sau khi tắt điện thoại, hắn ôm đầu gối ngồi một hồi lâu, đứng lên rời đi.
Hắn đi đến trước cửa phòng của An Thúy, gõ cửa.
Chỉ chốc lát sau, An Thúy liền mở cửa ra, mặt vô biểu tình mà nhìn hắn.
Lam Thịnh Triết nhéo nắm tay, hốc mắt hơi hơi đỏ lên
“Em biết nơi nào sai rồi.”
“Nói.”
“Không nên nói đỡ cho người đắc tội chị.”
“Chỉ như vậy?”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ DROP - XUYÊN NHANH] Hoành Hành Ngang Ngược
De Todo☘️ Hán Việt: Khoái xuyên chi hoành hành bá đạo ☘️Tác giả: Giang Sơn Thương Lan ☘️Tình trạng bản gốc: Hoàn thành ☘️Số chương : 139 ☘️Nguồn : Wikidich 🍁Tình trạng edit : đang tiến hành 🍁Editor : Cealan Vân [ Zangnguyet] ☘️Thể loại: Nguyên sang, Ng...