3. Góc nhìn của Phồn Phồn

623 85 2
                                    

Tôi là Phồn Phồn - cô nàng duyên dáng và hoàn hảo bậc nhất của thế giới loài mèo. Không có cường điệu đâu nha, nói như vậy vẫn còn thiệt thòi cho vẻ ngoài kiêu sa đài các của tôi rất nhiều. Vì sao ấy hả, vì cậu chủ vẫn thường khen tôi giống như một thiên thần trong trái tim cậu ấy. Mà cậu chủ tôi là ai ư? Không cần nóng vội, mấy người chỉ cần biết cậu chủ của tôi là một người rất đẹp trai. Cho nên tôi không thể cứ vậy mà nói tên ra cho mấy người nghe dễ dàng thế được, tôi sẽ không nói cho mấy người biết tên cậu ấy là Trịnh Phồn Tinh đâu. Hứ!

Cậu chủ dạo gần đây rất kì lạ nha !

Nếu là bình thường, khi trở về nhà và ôm tôi vào lòng. Cậu ấy sẽ thủ thỉ rằng: "Phồn Phồn, cô mèo nhỏ xinh đẹp, có muốn chải lông hay không?" sau đó sẽ kể với tôi qua loa vài sự kiện trong ngày cậu ấy thường gặp, nào là nữ sinh cao trung đột ngột chạy vù tới trước mặt tỏ tình, nào là bác hàng xóm mới nhặt được một đám mèo con bị bỏ rơi,... Sau khi chải lông xong, cậu chủ sẽ ôm tôi lại gần chiếc tủ lạnh, lấy ra hộp sữa bò thơm ngon cho tôi uống. Những điều này giống như một thói quen, ăn sâu vào sinh hoạt hàng ngày của tôi và cậu ấy.

Nhưng gần đây như tôi đã nói, cậu chủ thay đổi rồi. Khi trở về nhà có hôm sẽ đứng ngay cửa ra vào ôm lấy bên ngực trái cười tủm tỉm, phải để tôi cọ đầu vào bàn chân mới chịu chú ý tới tôi. Sau khi chải lông xong sẽ có khi quên lấy sữa bò thơm ngon cho tôi uống. Hay kinh khủng như ngày hôm nay, cậu chủ mơ màng sung sướng nói với tôi rằng: "Phồn Phồn bảo bối, anh đã mời được anh ấy tới đây cùng ăn trưa. Quách Thừa là một người rất đẹp trai và tốt bụng, anh nghĩ Phồn Phồn sẽ thích anh ấy thôi, chờ mà xem nha."

Trên đời còn có người đẹp trai hơn cậu chủ của tôi được hay sao? Làm gì có mùa trăng đó, tôi không tin!

Còn có một chuyện nữa, nói cho mấy người nghe. Cuốn nhật kí của cậu chủ sáng sớm hôm nay ra ngoài đã bỏ quên trên bàn trong phòng ngủ, tôi tỉnh dậy liền nhảy lên đó xem thử: "Vậy mà mình lại thích đàn ông sao?"

Vừa xem được dòng này, tôi lập tức mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.

Xâu chuỗi lại, chẳng lẽ là cái tên Quách gì gì đó? Có khả năng lắm chứ!

Buổi trưa hôm sau, khi đang nằm trên bệ cửa sổ ngủ ngon lành dưới ánh nắng ấm áp. Chợt nghe tiếng lạch cạch mở cửa, tôi vội nhảy xuống đón cậu chủ mới về. Tâm hồn đang đợi chờ được yêu thương của một nàng mèo như tôi chợt héo úa, theo sau cậu chủ là một người đàn ông cao hơn cậu ấy, vẻ ngoài... vô cùng vô cùng soái. Hóa ra trên đời còn có người có thể đẹp bằng cậu chủ của tôi như vậy.

Hừ, thì ra cậu chủ thích người đàn ông này. Quách Thừa, muốn tới với cậu chủ đẹp trai, phải bước qua xác tôi đã!

Vậy mà Quách Thừa không để ý tới dưới chân có một chú mèo, trực tiếp bước qua Phồn Phồn thật.

Phồn Phồn nằm ngửa ra sàn nhà, anh... anh ta... cư nhiên bước qua mình như vậy.

Sự tổn thương trong tâm hồn không ở lại lâu, cậu chủ đã bế tôi lên và ôm tôi vào lòng nói khẽ: "Phồn Phồn. Anh ấy là Quách Thừa, cưng thấy anh ấy thế nào?"

[ Thừa Tinh ] [ Series oneshot ] Tinh Duyệt Thừa PhụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ