Chương 1: [Truy Lăng] Quả táo nhãn lồng

42K 1.3K 341
                                    

Trở lại thời điểm tối ngày sinh nhật của Kim Lăng.

Sau khi Lam Tư Truy nắm tay Kim Lăng cố sống cố chết bỏ chạy, cả hai chính là sợ Giang Trừng và Trạch Vu quân với tu vi cao như vậy sẽ phá mở được kết giới chưa hoàn chỉnh của Ngụy Vô Tiện mà chạy ra đánh gãy chân, Truy Lăng quả thật không dám dừng lại dù chỉ trong chốc lát.

Họ băng qua từng con đường, xuyên qua bao hành lang với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được, rốt cuộc cũng đến hoa viên dành cho hậu bối của Cô Tô Lam thị. Kim Lăng đặc biệt quan tâm đến nơi nghỉ ngơi của Lam Tư Truy nên đã đích thân trang trí hậu viện, rốt cuộc cả đám hậu bối đi cùng cậu ta cũng được hưởng lây.

Bao quanh hậu viện có khoảng sáu gian phòng nhỏ được treo bức màn thêu những đường chỉ tạo nên hình hoa văn độc quyền của Lam thị, chỉ riêng có hai gian phòng cách biệt bên trái, màn được trang trí dài hơn một chút, kèm theo tượng của hai con thỏ hai bên. Một gian là của Lam Cảnh Nghi, một bên thuộc về Lam Tư Truy.

Người khác nhìn vào sẽ nghĩ ngay đến việc hai người bọn họ chính là Tiểu Song Bích của Cô Tô Lam thị nên được Kim Tông chủ ưu ái nho nhỏ thế mà sự tình ẩn đằng sau đó mấy ai biết được.

Kỳ thật, Kim Lăng vốn chỉ muốn tân trang cho gian phòng Lam Tư Truy để chứng tỏ người tình của y không phải người tầm thường trong tu chân giới nhưng nếu chỉ trang trí một bên như thế thì mọi người sẽ nói tông chủ Kim thị thiên vị cho "con trai" của Hàm Quang quân và Di Lăng Lão tổ nên dù không bằng lòng mấy, việc trang hoàng cho phòng của cái tên đấu khẩu với cả tu chân giới không chừa một ai - Lam Cảnh Nghi vẫn rất cần thiết.

Nửa phần là như thế, nửa phần còn lại... chính là muốn tạo ấn tượng tốt với tông chủ Nhiếp thị Nhiếp Hoài Tang.

Sắc trời đã chuyển thành khuya, khi tất cả các hậu bối tại hậu viện đều ngủ say bên chiếc giường ấm áp thì hai thân ảnh một vàng một trắng lướt ngang hoa viên như một cơn gió, bay thẳng đến hành lang phía trước của gian phòng Truy Nghi.

Cả hai thở hồng hộc quay đầu lại, không thấy ai chạy theo cả liền thở phào đứng đó, sẵn tiện liếc qua gian phòng của Lam Cảnh Nghi. Căn phòng tối đen như mực, không có lấy một chút ánh sáng len lói nào. Đặc biệt với tính nết cậu ta, chắc chắn sẽ đợi Lam Tư Truy trở về mới yên tâm vào phòng nhắm mắt ngủ.

Tại sao ư?

Hiện tại, giả dụ như hai phòng cạnh nhau, nếu bên phòng trống phát ra tiếng khóc trẻ con, tiếng hát du dương.

Ví như từ bức tường phòng bên xuyên qua một cánh tay trắng trắng nhẹ nhàng tình cảm.

Ví như có tiếng bước chân như có như không nhưng lại không cảm nhận được nhân khí ở phòng bên,....

Chắc chắn Lam Cảnh Nghi rất không muốn hiện trạng này xảy ra, đúng vậy, y sợ ma!

Ngày trước qua biểu hiện của y mà giúp bọn họ thấy được thế nào là người tu tiên sợ ma - hét toáng lên trong Vân Thâm Bất Tri Xứ, dùng kiếm chém tan xác căn phòng, kinh động đến Lam Khải Nhân, Trạch Vu Quân, ngay cả hai người Vong Tiện cũng không ngoại lệ, sau đó Lam Cảnh Nghi phải nhận lấy một kết cục thật sự không thể miêu tả, từ đó y không dám ngủ một mình khi phòng bên không có ai. Chính vì biết cậu ta sợ như thế nên liền nhận ra khác thường của Lam Cảnh Nghi, Kim Lăng có hơi tò mò đôi chút, vươn tay nắm lấy vạt áo Lam Tư Truy rón rén kéo y đi lên các bậc thang trước cửa, đến bậc cuối cùng, Kim Lăng vô tình va phải một kết giới vô hình nào đó, "Uỳnh" một cái, đẩy cả hai bật ra ngoài.

[Đồng Nhân | H] [Ma Đạo Tổ Sư] Khởi XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ