#14

2.1K 202 6
                                    

Cuối năm, Kỷ Lý và Quách Thừa chuẩn bị một buổi tiệc nhỏ tại nhà, nhất định là lôi kéo cho bằng được đầy đủ mọi người trong đội trọng án đến.

Trên bàn tiệc, Kỷ Lý tung nút chai rượu Pháp trông có vẻ đắc tiền nói: "Hôm nay có đủ mọi người trong đội, nên tôi đã đặc biệt chuẩn bị đó." Cậu rót rượu cho mọi người rồi cầm ly lên: "Nào nâng ly!"

Mọi người đồng thanh: "Chúc mừng năm mới. Cạn!" Âm thanh của thủy tinh đụng nhau nghe rất vui tai.

Kỷ Lý đứng kế bên cạnh rót vào ly của Tiêu Chiến, cầm ly của mình lên: "Nào! Sếp uống với tôi một ly!"

Tửu lượng của Tiêu Chiến ở mức cực kém, một ly vừa rồi cũng đủ làm anh đầu óc có chút quay cuồng rồi. Anh đứng lên cầm ly rượu, định bụng uống thêm một ly cũng chẳng sao, đột nhiên Vương Nhất Bác cũng đứng lên đoạt lấy ly rượu từ tay anh dốc cạn. Lạnh lùng nói: "Ta uống thay huynh ấy."

Kỷ Lý giật mình, không chớp mắt gật gật đầu. Cậu chính là bị doạ bởi thái độ của Vương Nhất Bác, không khí có khác gì nhà "đông lạnh" của sở cảnh sát đâu chứ, cậu cảm giác nếu còn cố chấp thêm một chút nhất định mình sẽ trở thành cái xác quăng ở nhà "đông lạnh" đó ngay lập tức. Ánh mắt như vậy, thật sự là...quá doạ người rồi.

Cuối buổi tiệc, mọi người hầu như đều say, người gục trên bàn, người lăn ra ra sofa, chỉ có duy nhất Tiêu Chiến vẫn còn tỉnh chán, vì rượu đều do Vương Nhất Bác thay anh uống, nghĩ tới lần trước, lúc say làm mấy chuyện không ngờ tới, anh sợ mình uống vào rồi sẽ lại như vậy nữa, không hay lắm.

Tiêu Chiến không biết khi Vương Nhất Bác say sẽ như thế nào. Anh vỗ vai hắn gọi mấy lần: "Phó đội Vương, về nhà thôi."

Vương Nhất Bác ngẩng đầu lên nhìn anh nhíu mày, tay cầm vai anh nói: "Không được gọi như vậy, gọi Nhất Bác."

Tiêu Chiến miễn cưỡng gật gật đầu chiều ý hắn: "Được được được Nhất Bác về nhà thôi."

Anh khoác tay kéo hắn xuống bãi đổ xe, để hắn ngồi vào xe thắt dây an toàn.
.
.
.
.

Đứng trước nhà Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến mở cửa dìu hắn vào nhà, để hắn nằm lên sofa. Còn anh đi vào bếp định nấu cho hắn một bát cháo loãng để giải rượu, cơ mà nhà hắn thật sự không có một nguyên liệu nào, thật là thờ ơ với sức khoẻ bản thân mà. Trong tủ lạnh vẫn may là có mấy quả chanh, nhìn qua đồ trong tủ lạnh chắc là thuận tay mua cho có rồi. Đành pha cho hắn ly chanh nóng uống đỡ vậy. Cầm ly chanh để lên bàn, anh đỡ hắn ngồi dậy, ngồi kế bên hắn.

Cuối năm thời tiết Bắc Kinh không thể gọi là nóng, mà hắn lại đổ mồ hôi, chắc là đang rất khó chịu, thật ra tửu lượng của bản thân cũng chẳng khá hơn anh, lại thay anh gánh hết, ngốc thật. Anh đưa ly chanh lên miệng hắn dịu dàng nói: "Nào, uống hết mới tỉnh rượu được."

Hắn mở mắt nhìn anh, ngoan ngoãn uống hết. Anh thấy hắn có vẻ nóng nên giúp hắn cởi bỏ cái áo khoác bên ngoài, định mở hai chiếc cúc áo để thoáng hơn, tay vừa chạm vào cúc áo thì hắn bắt lấy tay anh, gương mặt có chút khó coi nói: "Huynh định làm gì?"

[BJYX]  Chấp Niệm Duy NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ