#22

1.6K 177 2
                                    

Với cơ thể hiện tại, Vương Nhất Bác hồi phục rất nhanh, một tuần liền có thể xuất viện, nhóm tội phạm đều đã bị bắt, vụ việc cũng đi đến hồi kết.

Cả tuần Vương Nhất Bác nằm viện, đội trọng án không chỉ vắng mỗi phó đội Vương mà đến cả sếp cũng không thấy đâu, chuyện là sếp bận ở bệnh viện để chăm sóc cho người nhà, điều này ai cũng biết nên không ai thắc mắc gì nữa, nghe bảo hôm nay phó đội Vương ra viện nên Quách Thừa với Kỷ Lý cùng nhau đi đón, vừa mở cửa phòng bệnh bước vào, liền thấy cảnh không nên thấy, Quách Thừa đỡ trán kéo Kỷ Lý quay mặt ra cửa nói: "Xin lỗi sếp! Không đúng lúc rồi! Hai người cứ tiếp tục đi, chúng tôi ra ngoài ngay!" Nói xong liền mở cửa đi ra.

Phía bên giường bệnh lúc này Tiêu Chiến mặt đỏ đến mang tai, hai tay che mặt, cất lời: "Vào đây."

Hình tượng cấm dục của anh bao nhiêu năm cứ thế mà vỡ tan tành trong phút chốc.

Vương Nhất Bác liếm nhẹ môi, nhíu mày nói: "Đúng là không đúng lúc."

Hắn hôn còn chưa được đâu vào đâu, môi vừa chạm nhau đã bị gián đoạn lúc cánh cửa bật ra.

Kỷ Lý từ lúc bước vào cứ tủm tỉm cười hiha giờ mới lên tiếng: "hihihi thật ngại quá."

Tiêu Chiến hít một hơi, cố điều chỉnh cơ mặt bình thường nhất có thể nói: "Còn đứng đó làm gì? Đi qua xách đồ."

Hai người ngoan ngoãn qua xách đồ nhưng miệng vẫn đang cố gắng nhịn cười, sếp của bọn họ vào lúc này giận lên quả là đáng yêu.
.
.
.
.
Về đến chung cư, Vương Nhất Bác không về nhà hắn mà ở nhà Tiêu Chiến để anh tiện chăm sóc, tuy đã hồi phục nhưng anh vẫn chưa yên tâm, hắn cũng muốn ở cạnh anh nên không nói gì. Hơn nữa cũng đến lúc cả hai nên trở về rồi.

Vừa vào nhà đã thấy bố mẹ nuôi của Tiêu Chiến, anh ngạc nhiên: "Bố? Mẹ?"

Mẹ Hà nhanh chân chạy đến cạnh Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến dìu hắn đến sofa ngồi xuống.

Vương Nhất Bác cười nhẹ nói: "Con không sao, vai chỉ đau một chút, mọi thứ điều ổn ạ."

Mẹ Hà cầm tay hắn thở dài nói: "Con đó, ta đã nghe nói rồi, con vì đỡ đạn cho Chiến Chiến mới ra nông nỗi này. Ta thật không biết cảm ơn con thế nào."

Vương Nhất Bác vỗ vỗ bàn tay bà cười nói: "Không cần cảm ơn, là con tình nguyện, bác chỉ cần gả Chiến Chiến của bác cho con là được rồi."

Tiêu Chiến nghe thấy, tay đặt chổ vết thương ấn nhẹ một cái khiến hai mày hắn nhíu lại, trừng mắt với hắn nói: "Đệ lại bắt đầu rồi đúng không?"

Vương Nhất Bác chỉ quay qua nhìn anh rồi cười ngọt ngào.

Mẹ Hà lúc này mới chú ý đến hai cậu thanh niên tay xách nách mang, lỉnh kỉnh đồ đạc từ cửa đi vào, bà nở nụ cười hiền hoà: "Là bạn của Chiến Chiến sao?"

Quách Thừa nhanh miệng đáp: "Chào hai bác ạ, bọn cháu là đồng nghiệp của sếp Tiêu." Cậu và Kỷ Lý đặt đồ xuống lễ phép cúi chào.

Mẹ Hà nhiệt tình nhìn hai người, vui vẻ ra mặt: "Đến rồi thì cùng ăn cơm với chúng ta." Đoạn nói bà đi vào nhà bếp hâm nóng lại thức ăn đã làm trước đó. Quách Thừa và Kỷ Lý nhanh tay lẹ chân chạy vào bếp phụ mẹ Hà một tay.

[BJYX]  Chấp Niệm Duy NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ