"Trông anh thế nào?" Yeonjun quay Facetime xung quanh để Taehyun có thể thấy quần áo của anh qua gương.
"Trông đẹp đó, anh sẽ làm tốt thôi mà!" Taehyun khích lệ.
Yeonjun quay camera lại. "Cảm ơn em! Em biết đấy, nếu mọi chuyện tốt đẹp, anh sẽ không phải mua thêm hoa gì nữa sất, anh mong là bạn em sẽ thấy ổn với chuyện đó. Cho dù bạn ấy là ai..."
"Nếu em kể cho anh về cậu ấy, anh sẽ ngừng hỏi chứ?"
"Aha! Thế 'cậu ấy' là con trai rồi!"
"Tóm lại anh có nghe không?"
"Có, có, có, kể anh đi làm ơn, làm ơn, làm ơn!" Yeonjun năn nỉ.
Taehyun khẽ mỉm cười khi lên tiếng. "Cậu ấy chung khối với em, và tên cậu ấy là Huening Kai. Cậu ấy rất cao và đáng yêu, nhưng em sợ là cậu ấy hoàn toàn không nhớ tới em."
"Em đã tặng cho em ấy tất cả số hoa anh đưa em, phải không? Mà em ấy vẫn không biết gì à?"
"Em đã bảo rồi! Cậu ấy không nhớ! Nhưng em nghĩ em đã tiến triển thêm một chút rồi. Em có hi vọng mà."
"Aw, Taehyunie bé nhỏ của anh lớn nhanh ghê. Anh tự hào quá! Sắp được hẹn hò đôi rồi nhỉ?"
Taehyun lè lưỡi, "Nếu anh không làm rối tung mọi chuyện với chàng trai bán hoa lên."
"Anh sẽ cố hết sức." Yeonjun xem thời gian. "Okay, anh phải đi đây! Nói chuyện sau nhé!" Anh vẫy tay với camera, cúp máy Taehyun và ra ngoài.
Yeonjun tới chỗ hẹn sớm ít nhất là 10 phút. Nhưng khi anh tới, anh thấy Soobin đã ở sẵn đó rồi. Yeonjun đi chậm lại, ngắm kỹ khung cảnh này. Anh chú ý tới quần áo của Soobin – nó rất khác với những thứ anh từng thấy cậu mặc trước đây. Cậu mặc quần jeans đen và một chiếc áo phông trắng cổ rùa dưới một chiếc áo khoác dài caro màu xám. Trông cậu rất sang chảnh và cực kỳ đẹp trai. Nó khiến cậu trông cao hẳn lên, điều mà Yeonjun chưa từng để ý cho đến tận giây phút này. Đột nhiên Yeonjun thấy mình thật nhỏ bé trong chiếc len trùm xanh lá và mũ beret đen.
"Hey," Yeonjun nói ghi tới gần Soobin, thục nhẹ vào người cậu bằng khuỷu tay.
"Hey," Soobin, như mọi khi, chào anh bằng nụ cười ấm áp. Họ đứng đó, chỉ nhìn nhau, vẻ nhăn nhó ngốc nghếch lộ rõ trên mặt hai người cho đến khi Soobin hắng giọng, "Thế, um, mình đi thôi nhỉ?"
Hai người đi tới phố mua sắm. Họ đang xuống phố, nơi có hầu hết các cửa hàng quần áo. Nó là một khu cực đẹp trong thành phố, những cửa hàng đáng yêu và những hàng quần áo nhỏ nằm ở một bên phố, nhà hàng, quán pub nằm ở bên còn lại. Con phố lát đá được trang trí với những bình hoa màu hồng treo trên những chỗ trũng của đèn đường, bung nở bất kể thời gian trong ngày.
Yeonjun chỉ cho Soobin những bông hoa ấy. "Chúng là hoa gì vậy?"
"Oh! Đó là một loại dã yên thảo! Thực ra chúng là một loại hoa em khá thích. Cửa hàng không bán nhiều hoa này lắm vì nó không hợp để ghép thành bó, anh thấy đó, chúng dễ bị dập lắm. Nhưng chúng trông rất đẹp!" Soobin tới gần một cây đèn để quan sát kỹ hơn. "Mấy loại này trông như là tự cấp ẩm vậy. Thấy không, có một nguồn chứa nước nhân tạo ở chỗ đó..." Soobin quay sang Yeonjun. "Chắc hẳn em đang làm anh chán ngắt, phải không?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[SooJun][Trans] Mười hai bông hồng
FanfictionTXT Choi Soobin/ TXT Choi Yeonjun Soobin làm việc trong một cửa hàng hoa và Yeonjun mua rất nhiều hoa để được nhìn thấy cậu, nhưng Soobin lại nghĩ Yeonjun mua hoa là để dành tặng cho một người khác.