Chapter 11: Giờ tạm nghỉ của Taehyun

1.3K 184 11
                                    

Taehyun chưa bao giờ rơi vào tình huống này.

Yeonjun đã luôn gọi cậu là người 'kén chọn'. Taehyun nghĩ là 'hay chọn lựa' thì nghe phù hợp hơn. Dù chúng có vẻ là giống nhau, nhưng từ của cậu nghĩ ra nghe hay hơn.

Dựa vào tỉ lệ... hay chọn lựa của cậu, Taehyun hiếm khi nhận ra mình có cảm giác thế này mới một ai đó. Có thể vì cậu gần như không đa cảm như Yeonjun, dù cậu gần như đã xếp bản thân vào dạng vô vọng với lãng mạn rồi. Taehyun cực kỳ muốn được lơ lửng trong tình yêu, muốn ai đó thử vượt qua ranh giới của bản thân để làm cậu cảm thấy ấn tượng. Vấn đề là cậu chưa từng, và cũng chưa ai từng thử.


Đó là điều làm cậu gần như cáu gắt về Huening Kai. Cậu là người duy nhất cố gắng ở đây. Điều này hoàn toàn đi ngược lại so với tôn chỉ của cậu. Nhưng cậu ấy đáng yêu, hài hước và thông minh quá đỗi. Dù không thông minh bằng Taehyun, đương nhiên, nhưng cậu ấy đã luôn cố gắng.



Với Beomgyu... Suốt thời gian ở bên Beomgyu, không còn một ai ở trong tâm trí cậu nữa. Kể cả Yeonjun hay Soobin, hai người rõ ràng là đang nhìn chằm chằm về phía này từ bên kia sân băng. Tất cả những gì cậu quan tâm là học cách thực hiện những cú nhảy và xoay mà Beomgyu đã làm. Và tất cả những điều cậu quan tâm là Beomgyu. Cậu không thể chỉ rõ ra cảm xúc với Beomgyu, nhưng Taehyun nghĩ điều đó còn ổn hơn. Làm mọi chuyện kỳ diệu hơn, như thể cậu luôn mong muốn. Trong những lần gặp nhau sau đó, mọi thứ ngày càng tốt đẹp hơn.

Taehyun thích học hỏi những điều mới mẻ. Và với Beomgyu, cậu luôn được học hỏi. Cách trượt băng, cách chơi guitar. Nhưng còn cả chính Beomgyu nữa. Sao cậu ấy có thể học được tất cả mọi thứ này chứ. Về chú vẹt của cậu ấy, luôn bị để lại ở nhà một mình từ khi cậu ấy lên đại học. Tại sao cậu ấy cứ nhuộm tóc mình vàng hoe mãi, dù nó làm đau da đầu. Mọi thứ cậu biết được từ Beomgyu cứ gợi lên kích thích với cậu, như thể cậu có thể theo học cả một khóa học về cậu ấy mà vẫn không thấy đủ.



Nên đây là vấn đề của chính cậu. Taehyun, người hiếm khi thích một ai đó, lại nhận ra mình đang thích hai người cùng lúc.





Cậu cảm thấy vai mình bị vỗ nhẹ, kéo bản thân tỉnh lại từ dòng suy nghĩ. Cậu quay lại và nhận ra đó là Huening Kai.

"Hey, um, tan học rồi. Không biết cậu có để ý không. Tại tôi cứ thấy cậu ngồi đây mãi."

Taehyun nhìn quanh, và chắc chắn rồi, phòng học vắng tanh bóng người ngoài hai người họ.

Rồi cậu quay lại nhìn Kai, và điều gì đó bật ra trong đầu cậu. Hoặc ngoài đầu cậu, nhưng theo một cách tích cực. Cậu cũng không biết nó tới khi nào hoặc tới bằng cách nào, nhưng đột nhiên cậu lại nhìn thấy chàng trai trước mặt theo một ánh hào quang khác lạ. Như thể trước đây cậu ấy từng tỏa sáng, rồi giờ đã mờ dần đi vậy. Cậu ấy trông... như bao người khác. Taehyun nhận ra cậu đã luôn tự xây dựng hình ảnh của Huening Kai trong đầu mình. Nhưng cậu ấy cũng chỉ là một cậu trai bình thường mà thôi. Taehyun đúng là có nghĩ cậu ấy đáng yêu, nhưng theo một cách khách quan, thực tế hơn.

[SooJun][Trans] Mười hai bông hồng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ