Mèo nhỏ nhịn không được rơi nước mắt, Cá Voi nhất thời không phán đoán được đến tột cùng là vì thương tâm hay là quá thoải mái, nhưng vô luận như thế nào, Cá Voi đều không nỡ nhìn thấy bảo bối của hắn khóc.
"Đừng khóc, bảo bối…"
Mèo nhỏ không nói lời nào, ôm cổ Cá Voi mà hôn.
"Dùng thêm sức…"
Mèo nhỏ thì thầm nói. Giờ phút này cậu cần khoái cảm điên cuồng nhấn chìm hết thảy, trưởng thành đau đớn, nếu có yêu, liền có thể hóa giải mọi loại tư vị, cùng người yêu sẻ chia.
Cá Voi chuyên tâm lấy lòng cậu, nhìn bé Mèo không cầu kỳ mà phóng đãng, đầu liền nóng lên, khiến thể xác cùng tinh thần phát sốt kích tình, cả một đời sẽ không quên.
"A…"
Mèo nhỏ nắm lấy cánh tay Cá Voi động thân phóng thích, ẩm ướt một mảng tay hắn. Cá Voi bắt lấy chân cậu ra sức làm, cuối cùng cũng bắn vọt. Bé Mèo thỏa mãn liếm liếm bờ môi, nói với hắn: "Hỗn tử, em sao lại cứ như vậy thích anh."
Một khắc này, Cá Voi nghĩ, ai cũng không thể cướp đi bảo bối của hắn, đợi qua thời gian này nhất định phải đem cậu nhốt lại, loại tiểu yêu tinh này, chỉ có thể gây họa cho mình hắn.
Ăn no, bé Mèo liền làm ổ trên giường không nguyện ý động đậy, Cá Voi thu dọn cho cậu một chút, nhìn vết ướt trên giường, để cậu mau mặc quần vào, lại đem nước cho cậu uống. Bận rộn trong chốc lát, nhìn chuông đồng hồ, đã hơn tám giờ, lúc này đi cũng không được không đi cũng không xong, liền dứt khoát không vội nữa. Quay đầu cùng mèo con nằm trên giường tiếp tục dính lấy nhau.
"Khi nào xuất phát a?" Mèo nhỏ bất mãn nói.
Cá Voi hôn cậu đến chìm xuống biển sâu, nói, "Qua mấy ngày sẽ đi. Lúc anh không ở đây, có việc gì tức giận cũng phải kiên nhẫn một chút, đừng quá cứng rắn. Mỗi ngày gọi điện thoại cho anh, cùng bằng hữu ra ngoài chơi nhiều một chút."
"Rốt cuộc muốn giày vò nhau tới khi nào a." Bé Mèo mười phần ảo não.
"Đừng nóng vội, bảo bối. Nhân cơ hội này anh cũng kiếm thật nhiều tiền, không phải nói muốn mua nhà dưỡng già sao."
"Đừng làm việc quá sức, ở nhà em cũng được."
"Nếu anh chỉ có chút tiền đồ như vậy, anh sẽ không tiện miệng nói muốn cùng em trải qua một đời."
Mèo nhỏ trầm mặc một hồi.
"Thật sự có thể cả một đời? Không phải lừa em?"
"Bạch đầu giai lão. Bảo bối."
Nhân sinh có gian khổ hay không, đều dựa vào dũng khí. Nếu có người chịu hứa hẹn cả đời, làm sao có thể chờ được. Tương trợ lẫn nhau , tương lai ở trong tầm tay.
It's only beginning.
![](https://img.wattpad.com/cover/218059232-288-k171220.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Du Châu] Tập hợp Đoản Văn của Đế Đô Thập Tam Thái Bảo (XIII)
أدب الهواة• Tác giả: 帝都十三太饱 - Đế Đô Thập Tam Thái Bảo (XIII) • Editor: Tiểu Bummie • Thể loại: Hoàng Cảnh Du (Cá Voi) x Hứa Ngụy Châu (Châu Meo), hiện thực hướng, ngọt, đoản, có H nhẹ/nặng. BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG KHOẢNG 80-90%. Trình tiếng Trung của mình nghèo nà...