[2018.02.16] Chúc mừng năm mới

244 14 5
                                    

Đứng trước mặt hồ bốc khói trắng toả ra mùi hương suối nước đặc biệt, Cá Voi quấn áo choàng tắm trên người, có chút do dự, mặc dù đây là không gian tư mật, nhưng dù sao trần như nhộng ở ngoài trời, hắn theo bản năng vẫn có điểm bất an. Mèo nhỏ đã sớm ngâm mình, suối nước nóng phát bạch, kỳ thật cũng không thấy rõ một mảnh xuân quang dưới nước, nhìn bộ dáng tiến thoái lưỡng nan của Cá Voi, Mèo nhỏ thực  cảm thấy không kiên nhẫn.

"Ngây người ở đó làm gì a?! Mau xuống đây!"

Tiếng Đông Bắc chỉ sợ là phương ngữ có tính lây truyền nhất thế gian, Mèo nhỏ mới mở miệng liền nói ra vô cùng dễ dàng.

"Có bỏng không?"

"Đây không phải nói nhảm sao! Suối nước nóng không bỏng thì ngâm cái gì?"

Cá Voi ngẫm, cũng có đạo lý, duỗi mũi chân xuống nước thử độ nóng một chút, ngón chân vừa ngâm vào nước liền đỏ lên, Cá Voi thử mấy lần mới tiến vào trong nước, một khắc cuối cùng mới đem áo choàng cởi xuống. Cá Voi ngồi xuống cạnh bé Mèo, mùi hương cơ thể cậu đặc biệt hoà cùng nhiệt khí suối nước, tăng thêm hương vị dã ngoại mùa đông lạnh lẽo, nháy mắt không nói nên lời xúc cảm kỳ diệu, thật sự rõ ràng cảm thấy chính mình vô cùng chân thật tồn tại trên đời. Hai người song song mà ngồi xuống, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có gió thổi qua đưa đến không khí lưu động, hoà cùng hơi nước trong suối, thân thể ngâm trong nước nóng, lỗ chân lông trên người đều mở ra, cực độ buông lỏng cùng yên tĩnh.

Mèo nhỏ thỏa mãn phát ra một tiếng cảm thán. Cá Voi duỗi cổ tiến tới ngửi cơ bắp trên vai cậu, dùng chóp mũi nhẹ cọ. Mèo nhỏ cảm thấy ngứa, cười cười né tránh.

"Làm gì vậy?" 

"Xem nước ở đây có vị gì."

"Anh uống một ngụm chẳng phải sẽ biết sao."

Cá Voi tiến tới khẽ liếm bả vai cậu một chút, cười  nói.

"Ngọt."

Mèo nhỏ bị bộ dáng ngốc ngốc của hắn chọc cười, đẩy một cái, Cá Voi bắt lấy tay cậu, trên tay bé Mèo còn mang theo chiếc nhẫn, ngâm trong thủy quang lập loè tỏa sáng.

"Nhẫn cũng không tháo, chờ chút nữa bị ngâm sẽ xấu."

"Xấu thì liền xấu. Lấy nhẫn của anh đưa em, dù sao anh cũng không đeo."

"Chiếc nhẫn lộ liễu như vậy, không thể làm càn. Anh để trong ví tiền, về nhà liền đeo."

Cá Voi đem tay cậu nâng trong lòng bàn tay, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa khớp xương tay Mèo nhỏ, đối phương tựa như bất mãn hừ một tiếng, khóe miệng lại mang theo ý cười, khẽ nhắm mắt lại. Cá Voi nhìn cậu bị suối nóng hun đỏ gò má, bờ môi cũng hồng hồng, tóc ẩm ướt vuốt ra sau, lộ ra cái trán trơn bóng, lại có một sợi tóc đen không phục rơi xuống, nhẹ nhàng lắc lư, càng lộ ra làn da trắng trẻo của cậu, toàn bộ đều chân thực sống động. Cá Voi càng nhìn càng yêu, ngẩng đầu hôn cậu. Mèo nhỏ không mở mắt cũng không hé miệng, mặc cho đầu lưỡi mềm mại ấm áp miêu tả hình dáng môi mình, cánh môi đầy đặn bị ngậm lấy mút vào khẽ cắn. Bé Mèo không mở miệng, Cá Voi nhịn không được cắn môi dưới phấn nộn, bé Mèo bị cắn đau, mở mắt vỗ nhẹ lồng ngực hắn một cái. Cá Voi thừa cơ đem tay của cậu đặt trên ngực mình, ôn nhu hỏi

[Edit][Du Châu] Tập hợp Đoản Văn của Đế Đô Thập Tam Thái Bảo (XIII) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ