ĐƠN 2: [No name] TRẦN VĨ ĐÌNH X LÝ DỊCH PHONG

3.8K 153 14
                                    

STT: 2
Couple: Trần Vĩ Đình - Lý Dịch Phong
Nội dung: team nghĩ giúp mình nhé!
Deadline: nếu được thì sớm nhất có thể nha
Cuối cùng là cảm ơn team nè ❤️❤️❤️

@Siurock2k

------------------------------

Trời xanh mây trắng, nước trong leo lẻo, cá đớp cá. Trong phủ của Trần Vĩ Đình hiện giờ là hình ảnh không mấy thân quen. Người lớn nghiêm nghị ngồi uống trà, thân hình nhỏ bé còn lại co ro quỳ ở góc.

Lý do khiến hắn tức giận như vậy là vì gì? Sáng nay khi đang bàn chuyện sổ sách cùng với vị tiểu gia, liền nhận được báo cáo từ Viện Võ Lâm về chiến tích của tên tiểu tổ tông kia. Chỉ là đã ba buổi nay thấy vắng mặt, kì lạ thay là mỗi buổi đều có nô tì đi cùng Lý Dịch Phong. Chắc chắn là thằng quỷ này lại giở trò gì ra rồi.

Hắn bước khỏi phòng hướng về phía sảnh lớn, mắt nhìn về phía cây gậy tập gõ của đứa nhóc. Tuy thứ này không gây sát thương lớn nhưng đánh roi nào liền thấm roi đấy. Xong xuôi hắn chậm rãi đi vào buồng, còn không quên dặn người làm chớ được vào khi chưa có lệnh.

Bạn nhỏ ngốc kia từ nãy đến giờ là cố gắng quan sát mọi hành động của Vĩ Đình. Thấy hắn như vậy bản thân liền không kiềm nổi mà run lên.

- Lại đây - Hắn nạt một tiếng, Lý Dịch Phong lập tức giật mình, không dám cãi mà bước từng bước đến với người to lớn kia.

- Nói xem ngươi trốn ở đâu - Vĩ Đình dùng tay ấn thân trên của Tiểu Dịch Phong xuống bàn trà, không lưỡng lự hất phăng tà áo sang một bên. Cái mông nhỏ nhắn lúc này vừa vặn lộ ra trước mặt hắn, cậu cúi đầu lí nhí.

- Đệ... tại mấy nay có phiên chợ nhộn nhịp lắm...

CHÁT...

Trần Vĩ Đình hạ mạnh một roi rồi tiếp tục nạt lớn, Tiểu Phong gồng người suýt soa rồi lại thả lỏng, không biết bao giờ trận đòn này mới dừng lại...

- Đừng có đổ lỗi cho phiên chợ. Ngươi không tập đàng hoàng ta có thể bỏ qua, nhưng giờ lại là trốn đi không nói hai một lời nào. Rồi nhỡ có chuyện gì xảy ra ngươi định thế nào?

CHÁT... CHÁT...

- Thoát y.

Người nhỏ mếu máo, chỉ ba roi thôi đã cảm nhận nơi trọng thương sưng rõ lên. Giờ còn thoát y nữa thì mông cậu có khác gì miếng thịt bị cháy khét lẹt không? Vốn định vòng tay xuống xoa một chút nhưng đi nửa chừng lại đụng phải ánh mắt đanh thép kia.

Dịch Phong ngậm ngùi rụt lại, nước ở nơi khoé mắt ngày càng nhiều nhưng vì lòng tự tôn vẫn là cố để không rơi lệ. Cậu mếu máo:

- Hức...đệ đau rồi...

- Đau rồi thì cho đau nữa, đừng để ta nói nhiều.

Phong Phong mếu mếu đứng thẳng dậy, hai quay chầm chậm kéo quần lụa xuống, chưa được nửa đường đã nghe thêm tiếng "Chát..."

- Nhanh! - Hắn nạt to, cậu nức nở trả lời.

- Hức đệ đang làm mà...

Quần đã được kéo xuống tới mắt cá, Lý Dịch Phong cũng đã ngoan ngoãn nằm nửa thân trên xuống bàn, đầu nhỏ úp xuống hai cánh tay khoanh trước mặt, mông cong lên vừa vặn tầm đánh. Hình ảnh này mà bị cung nữ nào nhìn thấy... à không, chỉ cần là tên tiểu thái giám thôi cũng khiến cậu không muốn đem cái mặt này ra ngoài.

𝙎𝙝𝙤𝙥 𝙒𝙧𝙞𝙩𝙚 |2020| [HUẤN VĂN] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ