Bùi Nam Yên có tiết học vào sáng thứ hai. Khi còn gần mười phút nữa là tan học thì cậu nhận được tin nhắn của Bùi Đông Dư nói anh chờ cậu ở trường, buổi trưa dẫn cậu ra ngoài ăn cơm, còn đem theo bánh trứng của dì Tô làm cho cậu. Chỉ chốc lát sau, anh gửi đến một tấm ảnh chụp mấy tòa nhà gần đấy để chứng minh mình đang đứng ở dưới lầu thư viện.
Phòng học ngày hôm nay của cậu cách đó không xa, Bùi Nam Yên xuống lầu rồi liền đi về phía thư viện. Chỉ một lát sau cậu đã trông thấy Bùi Đông Dư mặc âu phục xám bạc dựa vào thân xe mà hút thuốc.
Nói đi nói lại, Bùi Nam Yên vẫn phải thừa nhận rằng anh mình đúng là đẹp trai xuất chúng.
"Bùi Đông Dư, có phải là anh lén học thuộc thời khóa biểu của em không?" Bùi Nam Yên vừa bước lại đã ném cặp sách vào tay Bùi Đông Dư.
"Đúng là anh có thời khóa biểu của em thật, nhưng mà không có học thuộc lòng." Bùi Đông Dư nhận cặp sách của cậu, cười cười dập thuốc.
Bùi Nam Yên bĩu môi ghét bỏ. Cậu biết ngay mà, từ nhỏ Bùi Đông Dư đã rất quan tâm cậu. Nếu không phải anh biết giờ học và phòng học của cậu thì làm sao mà đón cậu đúng giờ ra về như vậy, lại còn đậu xe ở chỗ gần phòng học nữa.
Bùi Đông Dư vẫn không đứng thẳng dậy, anh khoác vai kéo Bùi Nam Yên lại: "Bạn cùng phòng của em về trước rồi hả?"
"Cậu ấy đang trong kì động dục nên xin nghỉ rồi."
Bùi Đông Dư cố ý trêu cậu: "Vậy Nam Nam của chúng ta mấy ngày nay chắc là thui thủi một mình nhỉ? Em bé đáng thương, có muốn đến căn hộ anh hai mới mua ở tạm mấy ngày không nào?"
"Biến." Bùi Nam Yên lạnh tanh đáp lời. Có lẽ do hai người quá nổi bật, các bạn học đi ngang qua ai cũng nhìn về phía họ. Bùi Nam Yên bị săm soi đến nổi muốn phát bệnh, cậu huých cùi chỏ nhẹ nhàng vào Bùi Đông Dư, không nhịn được nói: "Vào xe thôi."
"Đứng với anh hai một lát nữa đi, để tản bớt mùi khói đã." Bùi Đông Dư ôm tay Bùi Nam Yên, giữ cậu đứng yên bên cạnh. "Chút nữa còn đón anh Hề Vũ của em, mắc công em ấy lên xe sẽ mắng anh tội hút thuốc lá."
Bùi Nam Yên bất mãn, cậu nguýt anh một cái: "Đáng đời lắm, ai bảo anh đứng đợi em mà còn tinh tướng."
Bùi Đông Dư than khẽ: "Thật ra cũng không phải là anh sợ Hề Vũ mắng chuyện thuốc lá, chủ yếu là anh muốn đứng thêm lát nữa, biết đâu hôm nay lại may mắn gặp được thằng nhãi thỏ con mà bảo bối thích thì sao."
Bùi Đông Dư vừa dứt lời đã bị Bùi Nam Yên bịt miệng lại, trong mắt anh ánh lên vẻ trêu tức làm Bùi Nam Yên xấu hổ cực kì. Ngay khi cậu mở miệng định nói thì đột nhiên có một giọng nói lạnh tanh chen ngang.
"Bùi Nam Yên."
Bùi Nam Yên đang chắn trước mặt Bùi Đông Dư nghe vậy thì đột nhiên khựng tay lại, ánh mắt hoảng hốt bị Bùi Đông Dư thấy hết. Anh nhướng mày, thầm nghĩ sao mà trùng hợp thế, xem ra đây là con thỏ nhỏ chết bầm mà em trai bảo bối thích đến nỗi phải chủ động hỏi anh cách theo đuổi đây.
Bùi Nam Yên thu tay lại, quay lại nhìn người vừa gọi. Bùi Đông Dư nhìn theo ánh mắt của cậu, đột nhiên anh có cảm giác thằng nhãi cao gần bằng anh này trông hơi quen.
![](https://img.wattpad.com/cover/216362054-288-k824090.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
ABO - Mưu Đồ Đã Lâu [ĐM] | [Edit - Hoàn]
Roman d'amourTác giả: Quyền Vô Tri. Editor: Linh Lan. Thể loại: Đoản văn, ABO, hai bên thầm mến, tâm cơ Alpha x ngoài lạnh trong vừa nóng vừa ngoan Omega, HE. Tình trạng bản gốc: hoàn 20 chương + 1 lời cuối sách. Tình trạng edit: hoàn. Nguồn QT: qtdammy Lưu ý: b...