Những ngày sau đó, Hứa Giai Kỳ đều ở tư phòng nàng dưỡng thương, mặc cho Khổng Tuyết Nhi nhiều lần cự tuyệt mình Hứa Giai Kỳ vẫn mặt dày ở lại. Cho dù nàng đối với nàng ấy lạnh nhạt như thế nào, Hứa Giai Kỳ từ nóng nảy bốc đồng lại dễ dàng trở thành một người ôn nhu như vậy, nhưng độc nhất vô liêm sỉ không hề thay đổi ngược lại còn lợi hại hơn. Chính là ngày ngày chiếm tiện nghi của nàng, đêm đêm sẽ lại đè lên nàng ngủ. Hứa Giai Kỳ trọng lượng lớn hơn nàng rất nhiều, nàng không có cách nào đẩy nàng ấy ra chỉ có thể cam chịu, nàng thật khổ sở đi.
Sáng hôm nay khi tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng Hứa Giai Kỳ, Khổng Tuyết Nhi đắc ý không ít, bởi vì chỉ cần có nàng ấy ở đây nàng dùng cơm sẽ không có ngon miệng. Đột nhiên, Khổng Tuyết Nhi phát hiện ở trên ngực mình vì cái gì mà có một vết hồng thấu khó coi như vậy. Không ai khác ngoài họ Hứa lưu manh đê tiện kia, cư nhiên ở trên người nàng lưu lại loại dấu vết đáng xấu hổ này, trong lòng chính là nguyền rủa cả ba đời Hứa Giai Kỳ. Nàng cảm thấy khi ở gần nàng ấy, nàng không còn là Khổng Tuyết Nhi, không còn là nhị tiểu thư Khổng phủ đoan trang coi trọng lễ tiết nữa, thật là quá dọa người rồi.
Nhân lúc Hứa Giai Kỳ không có ở đây, nàng liền muốn rời khỏi phòng một chút, đã lâu như vậy cũng chưa quan sát được toàn bộ sơn trang này. Đúng với dự kiến ban đầu, nơi này xác thực lớn, vì là nơi rừng núi hiểm trở nên xung quanh chỉ có cây cối, được rào chắn rất cẩn thận, cả sơn trang như hòa nhập với rừng trúc nên rất có cảm giác nhàn nhã. Đôi mắt lực chú ý đều ở Nhạc Gia sơn trang, Khổng Tuyết Nhi không hay biết bản thân nàng tựa như một đóa bạch liên hoa giữa nơi thô lỗ này. Đám nam nhân trong sơn trang đều đồng dạng háo sắc, nhìn thấy mỹ nhân miệng sớm đã chảy cả dãi, chỉ là nữ nhân ngoài Hứa Giai Kỳ ở nơi này chỉ có thể là tư hữu của nàng ấy, bọn hắn có mười cái mạng cũng không dám động nên chỉ có thể ngắm. Nơi này ai cũng rõ Hứa Giai Kỳ ghét nhất chính là người khác chạm vào đồ của nàng ấy, nữ nhân này tuyệt đối không thể đụng. Đúng là người tính không bằng trời tính, hôm nay có một đoàn người chuyên buôn gian vũ khí đến nơi này nghỉ chân, trại chủ hiện tại là Hứa Giai Kỳ đang tiếp đón họ, nhưng một trong số đoàn thương buôn có kẻ không yên phận chạy ra ngoài.
Hắn ta là nhi tử của trưởng buôn kia, danh tự Trình Mạc, bề ngoài không ưu tú, nhìn rất giảo hoạt, hơn nữa còn có tính háo sắc . Nhìn đến Khổng Tuyết Nhi xinh đẹp, bản tính lang thú lại nổi lên, bộ dáng như sói đói đến nơi rồi.
Mạnh bạo bị ôm lên, Khổng Tuyết Nhi hai mắt trợn trừng nhìn nam tử đang ôm mình. Không phải Hứa Giai Kỳ, là một tên nhân xú ghê tởm, nàng không biết hắn là ai, cũng không biết hắn vì cái gì bắt đi nàng, bản năng không cho phép nàng khuất phục. Khí lực tuy không lớn nhưng cũng đủ làm Trình Mạc cực lực, mỗi cái giãy giụa của Khổng Tuyết Nhi cũng vô tình đá động đến tính nhẫn nại của hắn.
Mang nàng quăng xuống giường, khuôn mặt hơn bao giờ hết chính là vô cùng đê tiện, Hứa Giai Kỳ cũng không có như hắn. Khổng Tuyết Nhi muốn hét lên nhưng sau đó đã bị hắn tay không chặn lấy mọi sự muốn cứu vớt của nàng. Bàn tay Trình Mạc rất lớn, miệng của nàng bị hắn bóp đến độ đau rát rồi, chỉ là Hứa Giai Kỳ nàng ấy ở đâu rồi. Nội tâm Khổng Tuyết Nhi hỗn loạn, nàng vì cái gì mà cầu sự xuất hiện của nàng ấy, vì cái gì mà luôn là hình bóng của nàng ấy. Nhìn một loạt hành động cởi bỏ y phục gấp gáp của Trình Mạc, Khổng Tuyết Nhi càng thêm hoảng loạn, trinh tiết của nàng sẽ bị hắn làm vấy bẩn sao, nàng không muốn. Khổng Tuyết Nhi vừa lắc đầu liên tục vừa giãy giụa, lệ sớm đã tuôn đầy mỹ quan, điểm này càng làm cho Trình Mạc kích thích. Bàn tay thô ráp lướt qua da thịt còn chưa lành lặn vết thương lần trước, vô cùng khó chịu, Khổng Tuyết Nhi kịch liệt lẫn tránh cái chạm đầy kinh tởm của Trình Mạc nhưng đều vô ích. Hắn ta vốn dĩ không hề để mắt đến phản kháng của nàng, chuyên chứ đem y phục mỏng manh xé toạt đi, một nửa thân thể Khổng Tuyết Nhi lộ ra trước mắt. Trình Mạc tựa như lang sói vồ vập lấy nàng, động tác vô cùng thô bạo không có ôn nhu như Hứa Giai Kỳ. Khổng Tuyết Nhi cho dù có gào thét xin tha cũng không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng khóc thê lương của nàng cùng tiếng thở dốc của Trình Mạc. Không còn hi vọng, Khổng Tuyết Nhi đáy mắt nhắm lại, nàng không muốn nhìn thấy loại chuyện xấu hổ kinh tởm này...
![](https://img.wattpad.com/cover/217669984-288-k986220.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][FANFIC][ĐẠI NGU HẢI ĐƯỜNG] ÁI LAN
FanficÁi lan ái lan, tình ái có thể lan tỏa không can hệ đến dù nhân dù ma, chúng ta chỉ cần yêu và yêu thôi có được không Ái Lan.