Suhha ôm lấy mẹ mình mà khóc, mạch của bà đã ngừng hẳn rồi. Nó nhìn thấy lọ thuốc trợ tim lăn ở phía kia. Nó nheo mắt, chắc chắn bà phải sốc một cái gì đó thì mới đến nông nỗi này. Nó còn chưa kịp ăn cơm cùng mẹ mình mà... Tất cả là tại Suhha, nếu không vì nó thì bà sẽ không đến đây làm gì cả.
Mọi người nhanh chóng tới, đưa bà đặt lên cái băng ghế dài. Với thi thể mẹ mình đã lạnh, máu chảy quá nhiều làm da bị tái đi. Suhha nắm chặt tay đi đến phòng camera. Chiếc camera được đặt ở dãy đi lại khu wc, nó chắc chắn sẽ biết ai đã tới đây vào cùng thời điểm đó.
- Chào, tôi là tổng giám đốc. Anh mau mở lại camera khu wc tầng 1 cho tôi!
- Thưa cô, camera khu đó hỏng rồi ạ!
- Hỏng lúc nào?
- Sáng nay chúng tôi phát hiện hỏng, đang điều người tới sửa!
Suhha tức giận , nó gọi cho bố của mình với tâm trạng không có chút gì là khấm khá. Giọng nói xen lẫn tiếng khóc của Suhha nhưng đầu dây bên kia thật sự không có sự hoảng loạn nào. Nhanh chóng bị cúp máy, có lẽ ông luôn tỏ ra là mạnh mẽ, nhưng sâu trong lòng ông đang đớn đau đến cỡ nào. Bố của nó thật sự ít biểu hộ cảm xúc ra bên ngoài ... rất ít!
Nó gọi người của Min thị tới đưa bà Hye về. Jungkook vừa kết thúc buổi họp đã nghe tin mẹ của Suhha thiệt mạng trong công ty mình. Đây là một điềm gở, điều này chắc chắn khiến công ty hắn gặp không ít tai tiếng.
Jungkook đi xuống, kéo Suhha ra chỗ khác, khuôn mặt có vẻ cẩn trọng.
- Suhha, nếu em còn làm lớn nữa, công ty của anh sẽ gặp rắc rối!
- Họ Min chúng tôi vốn không ưa nói nhiều, thủ phạm chắc chắn làm ở công ty anh, mẹ tôi chết ở đây, sao tôi không làm lớn?
- Em có thể điều tra ngầm được mà?
- Vậy ai làm? Ai minh bạch cho cái chết của mẹ tôi? Thủ phạm vẫn lang thang ở ngoài, anh nghĩ tôi ngồi yêu được sao?
- Min thị chỉ có hiềm khắc với Jeon thị, anh không làm rồi, em thử nghĩ xem còn ai ?
Suhha mở mắt to, nó thật sự không ngờ vì quá đau buồn nên quên mất sự hiện diện của Yumii. Cô ta đâu? Thuê Jime đến để hạ nhục nó, giờ không được quay sang làm hại người thân sao?
- Yumii vợ anh đâu, tôi quên đưa cho cô ấy lắc tay sáng nay cô ấy quên?!
- Vợ tôi đến Park thị trao đổi hợp đồng cải tạo tăng doanh thu ở miền Tây Seoul.
Suhha gật đầu,vừa hay người của Min thị tớ đưa bà về nhà mai táng. Nó như chết đi sau khi nghe hai từ rất ngự nhiên mà thật ngọt ngào từ miệng của Jungkook :" Vợ tôi".
Tại sao nó phải nghĩ về một người đã có vợ chứ? Hắn ta đã có một mái ấm của mình. Tuy không trọn vẹn nhưng nó không thể chen vào. Ước gì, nó quen hắn sớm hơn... Nó có thể bộc lộ tình cảm ở trong lòng mình ra, e là nhẹ nhõm lắm !?
Suhha vừa bắt xe đến Park thị, nó đang định xuống xe thì gặp Yumii đang đi cùng với bố Jimin ra ngoài. Tại sao họ lại hôn nhau cơ chứ? Trời ơi, họ lệch nhau hẳn 32 tuổi luôn đó. Đúng là, trẻ thích chơi đồ cổ.
BẠN ĐANG ĐỌC
《jk|| ngược》мáu тᴀɴ тʀoɴԍ тuʏếт
FanficSẽ ra sao nếu bạn thích một người đã có vợ? NXB : 22.03.2020 NHT : Không chuyển ver ; mọi ý kiến đóng góp xin nhắn tin với tác giả ♡. Tác phẩm thuộc về @pjmchesy