Chap 14: Say rượu

1.9K 108 0
                                    

Jeon Jungkook sau khi rời khỏi nhà thì đã đến quán bar Rose. Gọi một ly whisky rồi ngồi nhâm nhi giữa chốn ồn ào. Cứ nghĩ đến cảnh cô thân thiết với Lee Suho là anh không tự chủ được mà siết chặt lấy ly rượu trên tay. Anh cũng chẳng hiểu tại sao mình lại có cảm xúc đó. Thực sự đang rất rối rắm.

Cô ở nhà cũng thấy chán nản, dù gì cũng vừa đón sinh nhật 18 tuổi. Nên đến quán bar một chút chứ nhỉ ? Cô bây giờ chỉ muốn uống rượu để tránh những suy nghĩ tiêu cực do anh gây ra. Cô biết anh và Lee Gia đối đầu nhau nên cũng chẳng muốn trách anh, chắc là có lý do cả thôi.

Cô gọi mấy cuộc điện thoại vậy mà chẳng ai rảnh để đến quán bar cùng cô. Đành phải tự đi một mình vậy.

Cô đi đến quầy rượu gọi một ly cocktail, chẳng để ý rằng có người đang nhìn chằm chằm vào cô. Người ngồi cuối quầy rượu.

Nhìn mọi người nhảy múa rất vui nhưng hôm nay cô đến chỉ để giải tỏa buồn chán, chứ không đến để vui chơi. Một đám thanh niên chẳng biết từ đâu đi tới, đứng vây xung quanh cô.

"Chào em"

Một vài tên lên tiếng.

"Muốn gì ?"

"Không muốn gì cả, chỉ muốn em"

Một tên vừa nói vừa cầm lọn tóc cô xoay xoay.

Anh lúc nãy vì có điện thoại nên phải ra ngoài. Quay lại thì thấy cảnh chướng tai gai mắt này. Không nhịn được liền đi tới chỗ cô. Khoác tay qua vai cô. Lớn giọng nói.

"Xin lỗi mấy nhóc nhưng đây là bạn gái tôi"

"Ông anh à ! Tôi thích nhất là đập chậu cướp hoa đấy"

Cô bây giờ đã say mèm, nghe giọng nói quen thuộc bên tai, chỉ biết nhắm mắt tựa vào người anh.

Anh vẫy tay, một đám người mặc đồ đen đi vào. Ở đây anh làm chủ, muốn gì mà không được. Đúng là một lũ nhóc ngông cuồng.

"Về thôi!"

Anh dắt cô ra xe nhưng cô lại cự tuyệt bảo muốn đi bộ về một mình. Nói mãi nhưng cô vẫn bướng bỉnh như vậy nên anh đành phải đi cùng cô.

"Chú về đi"

Cô không cho anh đi theo. Nhất quyết đuổi anh về.

"Say rồi, về đi"

"Muốn đi dạo, không cần chú đi theo"

Anh cũng không ngăn nổi cô. Nhìn cô đi không vững, mắt thì cứ nhìn xuống đất, nếu không may sẽ bị té mất. Anh đành bất lực đi theo sau con người đang say xỉn kia. Đúng như anh nghĩ, cô đâm thẳng xuống đất, ngã nhào ra. Cũng may là chỉ bị xước nhẹ ở khuỷu tay. Anh liền chạy đến đỡ cô đứng dậy. Anh nhìn cô rồi chẹp miệng buông một câu.

"Đồ bướng bỉnh!"

"Sao chú chưa về ?"

"Về để nhóc nằm ở đây luôn sao ?"

Thấy anh lấy điện thoại ra định gọi cho ai đó thì cô lên tiếng hỏi.

"Chú gọi ai ?"

"Taxi"

Cô giữ tay anh lại, vẻ mặt hiện rõ hai chữ 'không muốn'.

"Không ! Đi bộ đi"

Destiny |JJK|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ