Giờ phút này, Nhan Mộng Viện đứng trên sân khấu của cuộc họp báo, tinh thần rất tốt. Bởi vì mặt khác diễn viên là phải lên sân khấu, nàng cũng xem như sẽ có áp lực khi đứng trên sân khấu. Đã hơn Lê Lan được một chút. Nàng phấn khởi liếc mắt nhìn Lê Lan một cái, rồi mỉm cười nhìn lại phía khán giả.
Vì không cầm Micro, nàng nói chuyện với một giọng điệu chẳng kiêng nể ai, nói với người bên cạnh: "Không nhớ rõ cái váy này có thêm hoa hè gì không, hoa thật dễ héo dễ rớt xuống." Ánh mắt từ phía khán giả phóng tới, khí thế khiêu khích nói: "Người kia, là xịt nước hoa đi? Mới có tý mà đã bay mùi như muốn ngạt tôi."
Lê Lan khẽ cười, một nụ cười đầy ý vị, dưới đài nhiếp ảnh gia cuống cuồng ấn máy để có những bức ảnh độc quyền.
Lê Lan nhàn nhạt nói: "Người chủ trì chỉ đùa một chút mà thôi, tên ngốc mới tưởng hoa thật."
Tên ngốc? Nhan Mộng Viện không thể tưởng tượng liếc mắt Lê Lan: "Cô nói ai ngốc?"
Lê Lan chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: "Tôi nói người chủ trì. Chẳng lẽ cô cũng tưởng hoa thật, trời ạ, ha ha ha ha ha." Lê Lan cười một trận đã đời.
Hiệu quả âm thanh ở sân khấu quá lớn, Vân Trạch không thể không nghiêng đầu, đến bên cạnh Dịch Thừa Tiêu nói: "Lê Lan cùng bên cạnh vị kia thoạt nhìn quan hệ khá tốt."
Người ngoài nhìn đến sân khấu chính là bộ dáng hai vị nữ chủ diễn một vở kịch thật hay, như là một bên nói còn một bên thì cười ha hả, thân tình hòa hợp tận mười phần.
Dịch Thừa Tiêu không tỏ ý kiến, chỉ nhàn nhạt nói: "Còn kém một chút."
Dịch Thừa Tiêu đang ngồi thật thẳng, Vân Trạch hơi hơi ngẩng đầu nhìn đến cằm hắn, ánh sáng sân khấu trực tiếp chiếu vào mặt hắn, tạo nên một bức tranh hoàn mỹ.
Vân Trạch ngốc lăng một giây, thầm nghĩ: "Không hổ là nam chủ, lớn lên quả thật xinh đẹp a."
Nói ra lại là: "Cái gì thiếu chút nữa?"Dịch Thừa Tiêu khóe môi cong lên nghiền ngẫm: "Còn kém một chút, đánh tới rồi."
Cuộc họp báo thực lâu, các diễn viên còn muốn hợp tác với người chủ trì để tổ chức trò chơi. Rốt cuộc hoạt động cũng kết thúc, Dịch Thừa Tiêu cầm di động đứng lên muốn đi ra ngoài, quay đầu lại không quên đối mặt Mộ Vân Trạch cùng Mộ Vân Thiệu nói: "Vân Thiệu, cậu đưa Vân Trạch trở về đi, tôi một hồi muốn cùng đối tác ăn một bữa cơm."
Vân Trạch không muốn đối mặt với đại ca, ngoài miệng tuy rằng đáp ứng, chờ Dịch Thừa Tiêu đi rồi lại quay đầu nói: "Đại ca, anh đi về trước đi, em đi hậu trường xem Lê Lan."
Mộ Vân Thiệu ôn hòa có chút muốn nói lại thôi, nhưng là chưa nói cái gì, chỉ là ừ một tiếng nói: "Được thôi, khi về đến nhà thì gọi cho anh."
Mộ Vân Thiệu theo đàn người đi ra ngoài, Vân Trạch trong lúc nhất thời không biết chính mình ở lại rốt cuộc muốn làm gì.
Hắn cũng không phải thật sự muốn tìm Lê Lan, hắn chỉ là tìm lấy cái cớ trốn đại ca hắn a. Hắn tưởng tượng đến đại ca hắn bên ngoài thì hiền lành, nhưng trong lòng là có ý đồ hại hắn, hắn không khống chế nổi tinh thần.
![](https://img.wattpad.com/cover/221835675-288-k718348.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Xuyên Thành Vai Ác Pháo Hôi Đệ Đệ
Genel Kurgu❤️ Hán việt: Xuyên thành phản phái đích pháo hôi đệ đệ Tác giả: Ôn Đái Quý Phong Edit: Nước Chanh Rất Chua Tình trạng edit: đang tiến hành Tình trạng CV: Hoàn thành Nguồn CV: https://wikidich.com/truyen/xuyen-thanh-vai-ac-phao-hoi-de-de-Xp7IzTu260...