6.

1.8K 196 0
                                    

Inuyasha đã lĩnh hội được Phong Thương, đánh bại Sesshoumaru. Sau khi luồng ánh sáng chói mắt từ đòn tấn công ấy biến mất, Raven lập tức đi tìm anh.

Nửa đường, nàng ghé qua chỗ Kaede, mua thêm thuốc. Sesshoumaru lần này thương không nhẹ, nàng phải nhanh chóng quay lại.

Yêu khí của Sesshoumaru yếu đi trông thấy, Raven theo mùi hương tìm mãi, tới tận tối mới tìm được anh.

"Thiếu gia"

Sesshoumaru dựa lưng vào thân cây, quần áo bẩn thỉu, rách nát, vết thương vẫn còn đang chảy máu. Thấy bên cạnh anh có một ống tre đựng nước và chút thức ăn, Raven nhíu mày.

"Thiếu gia, đây là từ đâu tới vậy?"

"Một con nhóc loài người"

Raven nghĩ gì đó, đặt gói thuốc xuống bên cạnh Seshoumaru.

"Thiếu gia chờ ta một lát"

Nàng lần theo dấu vết đến một bờ sông, thấy có đám đàn ông đang đánh một cô gái. Người đưa đồ cho Sesshoumaru chắc chắn là kẻ này.

Vốn tưởng sẽ là một thiếu nữ tuổi trưởng thành, ai ngờ là một con nhóc thật, Raven suy tư một lát, quyết định giúp con bé để trả ơn cho việc nó mang nước và thức ăn cho Sesshoumaru.

Raven lợi dụng ống tay áo rộng, giấu đi các ngón tay có móng vuốt của mình, tiến tới gần.

"Một đám đàn ông xúm lại bắt nạt một đứa trẻ mà không thấy xấu hổ sao?"

"Cô là ai? Đừng xen vào việc người khác"

Người đàn ông đang túm cổ áo Rin ngẩng đầu lên, thấy Raven nói như vậy thì hơi thẹn, nhưng rất nhanh liền lấy lại cảm xúc.

"Thả con bé ra"

Ngữ khí của Raven sắc lạnh, nàng hơi ngẩng cao đầu, nên khi đồng tử màu đỏ liếc xuống nhìn người đàn ông, cảm giác áp bách lại tăng thêm một phần.

Người đàn ông tay run một chút, vừa thẹn vừa giận dơ gậy lên định đánh nàng.

Raven bắt lấy cây gậy gỗ, nắm lấy nó vung một cái, người đàn ông văng thẳng xuống sông. Đám còn lại thấy thế thì chỉ hô hào rồi chạy mất, bỏ Rin lại dưới chân Raven. Nàng cúi đầu nhìn cô bé một chút, xoay người rời đi.

Rin ngồi bệt dưới đất ngẩn người hồi lâu, lúc sau cô bé mới lảo đảo đứng dậy, chạy theo hướng Raven vừa mới rời khỏi.

Raven đã trị thương cho Sesshoumaru xong, mang thức ăn đến cho anh rồi mới yên tâm ra sông gột rửa một chút.

Sáng hôm sau, nàng lại thay thuốc cho Sesshoumaru rồi đi tìm đồ ăn, tới khi nàng quay lại thì Rin đã ngồi ở đó rồi, trên tay cô bé là một cái lá lớn với những cây rau nhỏ.

Vết sưng trên mặt cô bé từ hôm qua vẫn còn rõ ràng, đám người đó ra tay mạnh bạo với một đứa trẻ con như vậy, không thấy cắn rứt lương tâm hay sao.

Raven cười khẩy, thế mà lúc nào nhân loại bọn chúng cũng lớn miệng nói luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau chứ không như yêu quái chỉ biết chém giết, ăn thịt.

[ Inuyasha ] Bạch Quạ YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ