NEW BEGINNING

828 44 11
                                    

Emu nhìn Hiiro hồi lâu, sau đó đưa mắt nhìn Kiriya. Pháp y cười cười, đứng dậy khỏi ghế ngồi, hất đầu ý bảo hai người cứ tự nhiên, sau đó lắc lư đi ra khỏi phòng bệnh. Hiiro chậm chạp nhấc bước đến cạnh giường, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh cậu. Emu vẫn luôn dõi theo hành động của Hiiro, nhìn anh dè dặt như vậy thì có chút không quen.

"Anh tìm tôi có việc gì sao?"

Hiiro không ngờ cậu sẽ mở miệng trước nên có chút ngạc nhiên, qua một lúc mới gật gật đầu. Anh hít sâu một hơi dài, chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với vấn đề mà anh gần như đã nắm được đáp án.

"Tôi muốn hỏi cậu, về quan hệ hiện tại của chúng ta. Dù chúng ta đã..... từ lâu, nhưng tôi vẫn không biết đó có phải là mong muốn thật sự của cậu hay không. Tôi muốn nghe câu trả lời từ cậu, dù là gì, tôi cũng sẽ chấp nhận."

Emu nhìn Hiiro đang cố gắng giữ bình tĩnh phía trước, giọng điệu vẫn trầm ổn như vậy, nhưng sự khổ sở có giấu thế nào cũng không hết ở tận sâu đáy mắt anh vẫn không thoát khỏi đôi mắt nâu của Emu, cậu cười cười, không lập tức trả lời mà đặt ra một vấn đề khác cho Hiiro.

"Thế anh đối với tôi bây giờ là đang trả nợ hay chịu trách nhiệm?"

"Không hề!"

Gần như là lập tức, Hiiro bác bỏ lời của Emu. Cho dù có bị từ chối, anh cũng muốn cậu hiểu rõ tình cảm của anh.

"Tôi thích cậu, thật sự thích cậu. Tôi biết mình có lỗi với cậu, nhưng hai chuyện đó hoàn toàn không liên quan. Nợ cậu có rất nhiều cách để trả. Nhưng thích cậu, tôi chỉ có một cơ hội để ở lại bên cạnh cậu mà thôi. Nhưng đáng tiếc là, tôi đã đánh mất nó rồi."

Nhìn nhìn Hiiro đang cúi gầm mặt, Emu đột nhiên có chút buồn cười, sao cứ có cảm giác trẻ con đang nhận lỗi là sao nhỉ? Mà, nếu đã làm rõ, vậy thì không cần phải dày vò cả hai nữa. Khoảng thời gian địa ngục trần gian này, nên kết thúc ở đây thôi.

"Anh đã hoàn thành được ước nguyện chưa?"

Hiiro nhấc đầu lên, đáy mắt khắc thật sâu hình ảnh của Emu, sau đó đột nhiên lắc đầu. Emu mở to mắt, ngơ ngác nhìn Hiiro.

"Vẫn chưa? Vậy anh còn mong muốn điều gì nữa?"

Đối diện với sự ngây ngốc của Emu, Hiiro hơi nhếch lên khóe môi mỏng, đưa tay cầm lấy bàn tay của cậu, giống như quá khứ mà chậm rãi xiết lại.

"Mong ước duy nhất của tôi bây giờ, chính là được ở bên cạnh em, mãi mãi."

Emu sững người hồi lâu, khi Hiiro tưởng cậu sẽ từ chối anh, đang định thả tay ra thì Emu đột nhiên mỉm cười, khẽ động đậy bàn tay đang bị anh nắm chặt.

"Thân phận gì cũng được? Thế làm người yêu của tôi được không?"

Hiiro ngây người, đôi mắt biến đổi từ ngạc nhiên sang vui mừng, rồi lại giống như có thứ gì đó vỡ òa, mơ hồ còn mang theo chút ngây thơ hiếm thấy, Emu rất muốn cười, đây là lần đầu tiên cậu thấy loại biểu tình này của Hiiro.

"Thật sao? Em thật sự tha thứ cho tôi?!"

Hiiro kích động nắm chặt tay của Emu, quên luôn việc cậu đang bị thương. Cho nên khi Emu nhăn mày, Hiiro liền cuống quýt nới lỏng lực đạo, xoa xoa bàn tay đầy vết thương của cậu.

[Hoàn][Kamen Rider Ex-aid] "Thực tập sinh"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ