Khi những vệt sáng đủ màu hoàn toàn tiêu thất giữa không trung mang theo sự bàng hoàng và rối rắm của những người ở lại, bỗng một tiếng cười trầm thấp mang theo vẻ điên loạn truyền đến tai của mọi người.
"Có vẻ vận mệnh đã mỉm cười với ta. Perfect Knock Out đã chết, khả năng henshin của Hyper Muteki cũng đã về zero. Kết quả cuối cùng, tất cả các người chỉ có thể nhận lấy Bad Ending mà thôi. Nhân vật hiếm như các ngươi chỉ là bug trong game. Mà bug, thì phải bị loại bỏ."
Cười cợt trước ánh nhìn căm hận của nhóm bác sĩ, Dan Masamune khoái trá trở về với hình dáng Cronus nguyên thủy của mình. Hiiro cảnh giác cau mày, đem Emu bảo hộ ở phía sau, bản thân cùng với những người khác henshin chặn lại Cronus. Mỗi một người, mỗi một bác sĩ đều có lý do riêng để chiến đấu, nhưng đến cuối cùng, thứ khiến bọn họ cố gắng hết lần này đến lần khác cũng chỉ là khát khao được cứu vớt những sinh mạng yếu ớt ngoài kia, khi họ đang phải giãy giụa trong đau khổ.
"Game là tất cả đối với ta, ta sẽ không để một kẻ cặn bã như ngươi tiếp tục đùa giỡn với nó!"
Bị chính cha ruột của mình quật ngã, Dan Kuroto vẫn một lần nữa đứng lên, bất chấp tất cả mà lao về phía trước, để rồi cái kết nhận lại cũng chỉ có lệnh "Game Over" lạnh lẽo.
"Ta sẽ không dừng lại, cho đến khi giải thoát được những số phận ngắn ngủi kia!"
Nối bước theo Kuroto, Kiriya một bên căm hận liên tục tấn công Cronus. Ở vị trí của một pháp y, anh muốn có sự tôn trọng tuyệt đối với những sinh mạng xấu số đã bị đánh mất. Kiriya không thể bỏ qua thái độ của Dan Masamune khi hắn đem những sinh mệnh ấy ra đùa cợt.
"Ta không muốn mất thêm bất cứ thứ gì nữa, cho nên với một kẻ cặn bã như ngươi, ta nhất định phải tiêu diệt!"
Taiga một bên không ngừng nã đạn về phía Dan Masamune. Dù biết là vô ích, dù hiểu là không có tác dụng, nhưng ít nhất hắn không muốn khoanh tay làm ngơ. Năm năm trước hắn đã không thể cứu bệnh nhân của mình, hắn đã luôn cho rằng bản thân là kẻ có thể hy sinh bất cứ lúc nào, chỉ cần có thể cứu được một mạng sống, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước. Nhưng bây giờ, Taiga có thứ sợ phải đánh mất, sợ rằng không thể bên cạnh bệnh nhân nhỏ của mình nữa. Cho nên hắn phải thắng, vì bệnh nhân, vì Niko, và vì cả hắn. Trận đấu này, nhất định phải thắng!
"Chỉ cần còn liên quan đến mạng sống của con người thì ta vẫn sẽ chiến đấu. Đó là trách nhiệm của một Doctor!"
Hiiro cố gắng nâng lên cơ thể vừa bị đánh ngã, đè thấp giọng nén lại nỗi đau đang lan ra tất cả tế bào. Họ là Doctor, cho dù chỉ là một hơi tàn yếu ớt, họ cũng có trách nhiệm dùng tất cả sức lực của mình để níu kéo nó. Từ khi quen biết với Emu, anh đã hiểu được một sinh mạng thật sự quan trọng đến mức nào, rằng thế nào mới là một Doctor thực thụ. Hiiro muốn bảo vệ bệnh nhân, cũng như bảo vệ những sinh mạng mà Emu trân trọng. Và hơn thế nữa là bảo vệ nụ cười của cậu. Nếu họ bị đánh bại, đồng nghĩa với việc nụ cười đó sẽ bị đánh mất, cũng như cảm giác tội lỗi sẽ đổ ập lên đầu họ dù còn sống hay đã chết đi. Cho nên là, bằng bất cứ giá nào, nhất định phải chiến đấu đến cuối cùng, dù cho có ngã xuống, cũng phải tiếp tục bò dậy để chiến đấu. Vì tương lai của toàn nhân loại, cũng như nụ cười của thiên thần đã cứu vớt anh khỏi đầm lầy của đau khổ, anh nhất định, phải thắng!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][Kamen Rider Ex-aid] "Thực tập sinh"
FanfictionTên truyện : "Thực tập sinh" Tác giả : Cố Giai Kỳ CP : Kagami Hiiro x Hojou Emu Thể loại : Kamen Rider (Hiệp sĩ mặt nạ), fanfic, đam mỹ, OOC, HE P/s : Truyện được viết theo sở thích, ai không chấp nhận được namxnam mời rời bước HƯỚNG DẪN ĐỌC : 1. NH...