Chương 36.

6.6K 376 47
                                    

Edit: Lệ Diệp

Âm thanh hai cây đàn ghi-ta đan xen, tuy rằng là lần đầu tiên Hạ Duy hát bài hát này, nhưng tựa như theo như lời của Nhan Niệm Niệm, bài hát này rất thích hợp với anh ta.

Âm thanh Hạ Duy trầm thấp, Nhan Niệm Niệm hòa thanh mềm nhẹ, đan chéo ở bên nhau, vậy mà hài hòa ngoài ý muốn.

Một khúc hát xong, không riêng gì hòa thanh, dàn nhạc ở đây, ngay cả Mạc Thừa Hi cùng Cố Lẫm đều sợ ngây người.

Mỗi ngày Cố Lẫm nghe Nhan Niệm Niệm đánh đàn, lại không biết cô phổ nhạc cũng lợi hại như vậy, trách không được tiểu nha đầu nói muốn thi chuyên ngành soạn nhạc đây mà.

Mạc Thừa Hi âm thầm cân nhắc lần thứ hai nhắc tới việc để Nhan Niệm Niệm ký hợp đồng với Tinh Viêm có thể có bao nhiêu tỷ lệ thành công, này quả thật là một trân bảo bị mai một a, nếu có thể đem cô tiến vào Tinh Viêm, cho cô tài nguyên tốt nhất, cô tuyệt đối có thể trở thành ngôi sao mới lóe sáng nhất của đĩa nhạc Tinh Viêm.

Hạ Duy mười phần kích động, "Nhan Niệm Niệm, ca khúc này anh nguyện ý mua."

Vốn dĩ Nhan Niệm Niệm nói muốn tặng cho anh ta, cũng là vì cảm ơn âm nhạc của anh ta đã mang cô thoát khỏi từ trong đau xót, nhưng mà vừa nghĩ lại, đưa ra ca khúc này mà không ký hợp đồng, Hạ Duy dùng cũng sẽ không an tâm, rốt cuộc cũng đề cập đến vấn đề bản quyền.

"Ừm, bán cho anh nha," Nhan Niệm Niệm dựng thẳng lên một đầu ngón tay, "Một trăm."

Hạ Duy hoảng sợ, "Một trăm vạn?" Anh ta nghiêm túc mà suy xét một chút, trong tay anh ta không có nhiều tiền như vậy, tuy rằng anh ta rất thích bài hát này, nhưng nếu là mười vạn thì anh ta còn mua nổi.

Nhan Niệm Niệm cười tủm tỉm mà lắc đầu, "Một trăm khối. Chính thức ký cái hợp đồng đi."

"Không được không được," Hạ Duy liên tục lắc đầu, "Anh không thể khi dễ em, Nhan Niệm Niệm em còn nhỏ không hiểu chuyện, ca khúc này nếu là em không vội mà bán, chậm rãi tìm một người có duyên, có thể bán được mấy chục vạn đó."

Mạc Thừa Hi suy nghĩ một chút, ngược lại cậu có thể mua tới, rồi cho Hạ Duy hát cũng không tồi.

Nhan Niệm Niệm cười nói: "Anh chính là người có duyên, đến đây đi, đưa tiền, hợp đồng để bên anh chuẩn bị tốt em tùy thời có thể ký."

Cô đem điện thoại mở ra đưa tới trước mặt Hạ Duy.

Hạ Duy khó xử mà nhìn nhìn Mạc Thừa Hi, quả thật anh ta thích ca khúc này, nhưng một trăm khối mua tới cũng rất có lỗi với tiểu nha đầu.

Mạc Thừa Hi gật đầu, "Mua đi." Cậu đã nhìn ra, thật ra Nhan Niệm Niệm chính là muốn đưa mà thôi, muốn lấy một trăm đồng tiền là vì đem hợp đồng ký để về sau Hạ Duy dùng đến không có nỗi lo.

Hạ Duy chần chờ một chút, rốt cuộc vẫn lấy di động ra chuyển cho Nhan Niệm Niệm một trăm khối.

Nhan Niệm Niệm cười tủm tỉm thu khoản, đem điện thoại giơ lên, "Được rồi, tớ kiếm tiền nha, mời ăn khuya nga."

Mạc Thừa Hi vội vàng báo danh: "Tớ muốn đi."

Cố Lẫm liếc mắt nhìn cậu một cái, nhưng mà nhìn tiểu nha đầu cao hứng, anh cũng chưa nói cái gì, dù sao Mạc Thừa Hi da mặt dày, cũng không biết ở chỗ dì Tiết cọ bao nhiêu lần cơm, lần này cậu cũng không kém.

[Edit - Hoàn] [Đang Beta] Túi Nhỏ Bên Ngực Trái - Giản Diệc DungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ