Chương 64.

5.7K 282 8
                                    


Edit: Lệ Diệp.

Nhan Niệm Niệm nuốt nước miếng xuống, điều chỉnh cảm xúc một chút, mở miệng nói: "Cháu nhìn hồ sơ, có chút chi tiết là cháu nghe được từ chỗ dì Tiết."

"Khi chuyện xảy ra, dì Giang ở tại lầu bốn biệt thự, dì Tiết mang theo A Lẫm ở một sườn khác của lầu bốn, còn lại Cố Đồng Bằng là ở tại lầu ba."

Luật sư Quan gật đầu, "Không sai, trong hồ sơ là ghi chép như thế, hơn nữa, lầu ba không chỉ có một mình Cố Đồng Bằng, sau khi chuyện này xảy ra, có người tận mắt nhìn thấy ông ta từ phòng ngủ lao tới, không hề có căn cứ xác minh ông ta ở đây."

Chính là điểm này khiến ông nghi hoặc, nếu là Cố Đồng Bằng xuống tay đem Giang Chỉ đẩy xuống lầu rồi ngụy trang thành nhảy lầu tự sát, ít nhất ông ta cũng phải ở hiện trường mới được. Nhưng lúc ấy lầu bốn chỉ có ba người Giang Chỉ và dì Tiết dì, Cố Lẫm, Cố Lẫm mới lớn được hai tháng, còn lại là dì Tiết thì trung thành và tận tâm, nhiều năm như vậy đã sớm chứng minh bản thân mình rồi.

Nhan Niệm Niệm mím môi, "Quả thật dì Giang là tự mình nhảy xuống đi."

"Nhưng là, nếu......" Cô nhéo nhéo ngón tay, "Nếu giả định Cố Đồng Bằng là hung thủ, thật sự có biện pháp đạt thành kết quả như vậy."

Cô nhìn nhìn lão gia tử, "Lúc ấy phòng ngủ của Cố Đồng Bằng, liền ở phía dưới phòng ngủ của dì Giang, bởi vì khuôn cửa sổ của lầu ba và lầu bốn giống nhau, hai cái cửa sổ đều là hợp kim."

Cố Lẫm nhíu mày, "Em muốn nói Cố Đồng Bằng đem mẹ anh đẩy xuống lầu, lại nhanh chóng mà từ cửa sổ về tới lầu ba?"

Nhan Niệm Niệm lắc đầu, "Không phải, Cố Đồng Bằng không có thân thủ tốt như vậy, chuyện như vậy ông ta cũng không yên tâm thuê sát thủ, hơn nữa chi tiết đem người đẩy ra cửa sổ cùng tự mình nhảy lầu rất có thể không giống nhau, lật mình qua cửa sổ chạy trốn xuống lầu cũng dễ dàng lưu lại dấu vết."

Lão gia tử vỗ vỗ tay Cố Lẫm, "Đừng nóng vội, nghe Niệm Niệm nói."

Nhan Niệm Niệm: "Dì Tiết nói ngày đó đã khuya, bà ấy đi qua cửa phòng dì Giang, mơ hồ nghe được tiếng Cố Lẫm khóc. Bà ấy nghĩ đoạn thời gian kia quá mệt nhọc tinh thần hoảng hốt, quả nhiên về phòng liền thấy Cố Lẫm đang ngủ ngon, căn bản là không khóc."

"Kết quả, không bao lâu, liền có chuyện." Nhan Niệm Niệm cau mày, "Nếu lấy điều kiện tiên quyết Cố Đồng Bằng là hung thủ, cháu hoài nghi thủ pháp gây án của ông ta là lợi dụng tiếng Cố Lẫm khóc, dụ dỗ dì Giang nhảy lầu."

"Này......" Luật sư Quan chần chờ nói: "Có khả năng sao?"

Nhan Niệm Niệm nhìn nhìn lão gia tử, "Dì Giang thích hoa, phòng ngủ bà ấy luôn cắm một bó hoa tươi, đổi mới mỗi ngày."

Lão gia tử gật gật đầu, "Không sai." Con gái bảo bối của ông từ nhỏ cứ như vậy, có đôi khi là loại hoa trong hoa viên nhà mình, phần lớn thời điểm là tiệm hoa tươi đưa tới.

"Cái thói quen này vẫn luôn duy trì, khi dì Giang ở cữ không thể mở cửa sổ, càng thích trong phòng có mùi hoa."

"Nhưng là, có chút hoa là có độc, ngửi nhiều có thể khiến người ta sinh ra ảo giác. Mà người vừa mới sinh con thân thể suy yếu, càng dễ dàng phải chịu ảnh hưởng." Thật ra đem thuốc hạ đến đồ ăn càng đơn giản, nhưng dễ dàng lưu lại chứng cứ, ví dụ như khi kiểm tra là có thể điều tra ra, khả năng Cố Đồng Bằng sẽ không làm như vậy. Lại nói, đồ ăn của Giang Chỉ là từ dì Tiết xử lý, cũng rất khó tìm thấy cơ hội xuống tay.

[Edit - Hoàn] [Đang Beta] Túi Nhỏ Bên Ngực Trái - Giản Diệc DungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ